杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《白翎鹊辞》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写雪|写风|写山|写鸟|写草|

白翎鹊,西极来。

金为冠,玉为衣。

百鸟见之不敢飞,雄狐猛虎愁神机。

先帝亲手鞲,重尔西方尔。

海东之青汝何为?

下攫草间雉兔肥,奈何猛虎雄狐狸。

白翎鹊,来西极,地从翼旋山目侧。

边风朔气劲折胶,材官猛箭与之敌,黄狼紫免不余力。

须臾白雪轻,一举千仞直,驾鹅洒血当空掷。

金头玉颈高千尺,千秋万岁逢玉食。

拼音
bái líng què
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
bái líng què 西 lái        jīn wéi guàn wéi        bǎi niǎo jiàn zhī gǎn fēi xióng měng chóu shén        xiān qīn shǒu gōu zhòng ěr 西 fāng ěr        hǎi dōng zhī qīng wéi ? ?        xià jué cǎo jiān zhì féi nài měng xióng        bái líng què lái 西 cóng xuán shān        biān fēng shuò jìn shé jiāo cái guān měng jiàn zhī huáng láng miǎn        bái xuě qīng qiān rèn zhí jià é xuè dāng kōng zhì        jīn tóu jǐng gāo qiān chǐ qiān qiū wàn suì féng shí       
白翎鹊辞注音
  • bái
    líng
    què
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • bái
    líng
    què
    西
    lái
    jīn
    wéi
    guàn
    wéi
    bǎi
    niǎo
    jiàn
    zhī
    gǎn
    fēi
    xióng
    měng
    chóu
    shén
    xiān
    qīn
    shǒu
    gōu
    zhòng
    ěr
    西
    fāng
    ěr
    hǎi
    dōng
    zhī
    qīng
    wéi
    ?
    ?
    xià
    jué
    cǎo
    jiān
    zhì
    féi
    nài
    měng
    xióng
    bái
    líng
    què
    lái
    西
    cóng
    xuán
    shān
    biān
    fēng
    shuò
    jìn
    shé
    jiāo
    cái
    guān
    měng
    jiàn
    zhī
    huáng
    láng
    miǎn
    bái
    xuě
    qīng
    qiān
    rèn
    zhí
    jià
    é
    xuè
    dāng
    kōng
    zhì
    jīn
    tóu
    jǐng
    gāo
    qiān
    chǐ
    qiān
    qiū
    wàn
    suì
    féng
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1