dōng
冬
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wēng
翁
táo
洮
jì
寂
jì
寂
qī
栖
xīn
心
xiàng
向
yǎo
杳
míng
冥
,
,
kǔ
苦
yín
吟
hán
寒
lǜ
律
jù
句
piān
偏
qīng
清
。
。
yún
云
níng
凝
zhǐ
止
shuǐ
水
yú
鱼
lóng
龙
zhé
蛰
,
,
xuě
雪
diǎn
点
yáo
遥
fēng
峰
cǎo
草
mù
木
róng
荣
。
。
jiǒng
迥
yè
夜
lú
炉
fān
翻
āi
埃
jìn
烬
sè
色
,
,
tiān
天
hé
河
bīng
冰
niǎn
辗
lù
辘
lú
轳
shēng
声
。
。
guī
归
fēi
飞
wèi
未
dé
得
dōng
东
fēng
风
lì
力
,
,
hún
魂
duàn
断
sān
三
shān
山
jiǔ
九
wàn
万
chéng
程
。
。