蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《念奴娇 吴杰者,无为人,辛酉之冬,惠然相》
分享数:0
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写风|写山|写水|写梅|

倦游老眼,看黄尘堆里,风波千尺。

雕浦归心唯自许,明秀高峰相识。

谁谓峰前,岁寒时节,忽遇知音客。

紫芝仙骨,笑谈犹带山色。

君有河水洋洋,野梅高竹,我住涟漪宅。

镜里流年春梦过,只有闲身难得。

挥扫龙蛇,招呼风月,且尽杯中物。

他年林下,会须千里相觅。

拼音
niàn jiāo jié zhě wéi rén xīn yǒu zhī dōng huì rán xiàng
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
juàn yóu lǎo yǎn kàn huáng chén duī fēng qiān chǐ        diāo guī xīn wéi míng xiù gāo fēng xiàng shí        shuí wèi fēng qián suì hán shí jiē zhī yīn        zhī xiān xiào tán yóu dài shān        jun1 yǒu shuǐ yáng yáng méi gāo zhú zhù lián zhái        jìng liú nián chūn mèng guò zhī yǒu xián shēn nán        huī sǎo lóng shé zhāo fēng yuè qiě jìn bēi zhōng        nián lín xià huì qiān xiàng       
念奴娇 吴杰者,无为人,辛酉之冬,惠然相注音
  • niàn
    jiāo
     
    jié
    zhě
    wéi
    rén
    xīn
    yǒu
    zhī
    dōng
    huì
    rán
    xiàng
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • juàn
    yóu
    lǎo
    yǎn
    kàn
    huáng
    chén
    duī
    fēng
    qiān
    chǐ
    diāo
    guī
    xīn
    wéi
    míng
    xiù
    gāo
    fēng
    xiàng
    shí
    shuí
    wèi
    fēng
    qián
    suì
    hán
    shí
    jiē
    zhī
    yīn
    zhī
    xiān
    xiào
    tán
    yóu
    dài
    shān
    jun1
    yǒu
    shuǐ
    yáng
    yáng
    méi
    gāo
    zhú
    zhù
    lián
    zhái
    jìng
    liú
    nián
    chūn
    mèng
    guò
    zhī
    yǒu
    xián
    shēn
    nán
    huī
    sǎo
    lóng
    shé
    zhāo
    fēng
    yuè
    qiě
    jìn
    bēi
    zhōng
    nián
    lín
    xià
    huì
    qiān
    xiàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1