黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《戊午夜宿宝石寺视宝石戏题》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写景|写风|写马|写桥|写云|

石形卧苍牛,屭贔古松阴。

松风与溪月,相守历古今。

初无廊庙姿,又不能础碪。

呈文谢珉光,抚质愧球琳。

金马与碧鸡,光景动照临。

圯桥授书老,陈仓雊时禽。

是皆为国器,不尔事陆沉。

浮云有傥来,得名岂其心。

谅如曲辕社,长存斧斤寻。

智士贻美諡,自珍非世琛。

不材以为宝,吾与汝同音。

拼音
xiǔ 宿 bǎo shí shì bǎo shí
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shí xíng cāng niú xiè sōng yīn        sōng fēng yuè xiàng shǒu jīn        chū láng miào 姿 yòu néng chǔ ǎn        chéng wén xiè mín guāng zhì kuì qiú lín        jīn guāng jǐng dòng zhào lín        qiáo shòu shū lǎo chén cāng gòu shí qín        shì jiē wéi guó ěr shì chén        yún yǒu tǎng lái míng xīn        liàng yuán shè zhǎng cún jīn xún        zhì shì měi shì zhēn fēi shì chēn        cái wéi bǎo tóng yīn       
戊午夜宿宝石寺视宝石戏题注音
  • xiǔ
    宿
    bǎo
    shí
    shì
    bǎo
    shí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shí
    xíng
    cāng
    niú
    xiè
    sōng
    yīn
    sōng
    fēng
    yuè
    xiàng
    shǒu
    jīn
    chū
    láng
    miào
    姿
    yòu
    néng
    chǔ
    ǎn
    chéng
    wén
    xiè
    mín
    guāng
    zhì
    kuì
    qiú
    lín
    jīn
    guāng
    jǐng
    dòng
    zhào
    lín
    qiáo
    shòu
    shū
    lǎo
    chén
    cāng
    gòu
    shí
    qín
    shì
    jiē
    wéi
    guó
    ěr
    shì
    chén
    yún
    yǒu
    tǎng
    lái
    míng
    xīn
    liàng
    yuán
    shè
    zhǎng
    cún
    jīn
    xún
    zhì
    shì
    měi
    shì
    zhēn
    fēi
    shì
    chēn
    cái
    wéi
    bǎo
    tóng
    yīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1