魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《摸鱼儿·知年来》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写景|写风|写花|写山|写马|写湖|

知年来、几番拜疏。

但言归去归去。

问归有底匆忙事,得恁陈情良苦。

天未许。

将花绶藻衣,为插仪庭羽。

掉头不顾。

念白发翁儿,本来天分,不是折腰具。

从头数。

多少汉庭簪组。

滔滔车马成雾。

争如祖帐东门外,父子缥缥高举。

峨眉下、有几许湖山,无著春风处。

留君不住。

但远景楼前,追陪杖屦,莫忘却、别时语。

拼音
ér · · zhī nián lái
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
zhī nián lái fān bài shū        dàn yán guī guī        wèn guī yǒu cōng máng shì nín chén qíng liáng        tiān wèi        jiāng huā shòu zǎo wéi chā tíng        diào tóu        niàn bái wēng ér běn lái tiān fèn shì shé yāo        cóng tóu shù        duō shǎo hàn tíng zān        tāo tāo chē chéng        zhēng zhàng dōng mén wài piāo piāo gāo        é méi xià yǒu shān zhe chūn fēng chù        liú jun1 zhù        dàn yuǎn jǐng lóu qián zhuī péi zhàng wàng què bié shí       
摸鱼儿·知年来注音
  • ér
    ·
    ·
    zhī
    nián
    lái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • zhī
    nián
    lái
    fān
    bài
    shū
    dàn
    yán
    guī
    guī
    wèn
    guī
    yǒu
    cōng
    máng
    shì
    nín
    chén
    qíng
    liáng
    tiān
    wèi
    jiāng
    huā
    shòu
    zǎo
    wéi
    chā
    tíng
    diào
    tóu
    niàn
    bái
    wēng
    ér
    běn
    lái
    tiān
    fèn
    shì
    shé
    yāo
    cóng
    tóu
    shù
    duō
    shǎo
    hàn
    tíng
    zān
    tāo
    tāo
    chē
    chéng
    zhēng
    zhàng
    dōng
    mén
    wài
    piāo
    piāo
    gāo
    é
    méi
    xià
    yǒu
    shān
    zhe
    chūn
    fēng
    chù
    liú
    jun1
    zhù
    dàn
    yuǎn
    jǐng
    lóu
    qián
    zhuī
    péi
    zhàng
    wàng
    què
    bié
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1