hé
和
hán
韩
zhāo
昭
cóng
从
jià
驾
guò
过
bái
白
wèi
卫
lǐng
岭
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wáng
王
rén
仁
yù
裕
lóng
龙
pèi
旆
piāo
飘
yáo
飖
zhǐ
指
jí
极
biān
边
,
,
dào
到
shí
时
yóu
犹
gèng
更
èr
二
sān
三
qiān
千
。
。
dēng
登
gāo
高
xiǎo
晓
tà
蹋
chán
巉
yán
岩
shí
石
,
,
mào
冒
lěng
冷
cháo
朝
chōng
冲
duàn
断
xù
续
yān
烟
。
。
zì
自
xué
学
hàn
汉
huáng
皇
kāi
开
tǔ
土
yǔ
宇
,
,
bú
不
tóng
同
zhōu
周
mù
穆
hǎo
好
shén
神
xiān
仙
。
。
qín
秦
mín
民
mò
莫
qiǎn
遣
wú
无
ēn
恩
jí
及
,
,
dà
大
sàn
散
guān
关
dōng
东
bié
别
yǒu
有
tiān
天
。
。