刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《杂诗(五首)·一》
分享数:0
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写花|写水|写鸟|写人|写草|写云|

速成非良器,骤得难久好。

桃李望春舒,亦复迎秋稿。

蕣英耀朝日,未夕委蔓草。

饥农种植禾,自庆得食早。

岁暮寒溧洌,衡门净如扫。

瀛洲对方壶,弱水为池沼。

不有千年花,安得如瓜枣。

徐市驾楼船,轻帆迅如鸟。

仙人倘可见,常恐三光老。

寄书附文鳐,碧云空缥缈。

拼音
shī shǒu · ·
[ [ míng cháo ] ] liú
chéng fēi liáng zhòu nán jiǔ hǎo        táo wàng chūn shū yíng qiū gǎo 稿        shùn yīng yào 耀 cháo wèi wěi màn cǎo        nóng zhǒng zhí qìng shí zǎo        suì hán liè héng mén jìng sǎo        yíng zhōu duì fāng ruò shuǐ wéi chí zhǎo        yǒu qiān nián huā ān guā zǎo        shì jià lóu chuán qīng fān xùn niǎo        xiān rén tǎng jiàn cháng kǒng sān guāng lǎo        shū wén yáo yún kōng piāo miǎo       
杂诗(五首)·一注音
  • shī
    shǒu
    ·
    ·
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • chéng
    fēi
    liáng
    zhòu
    nán
    jiǔ
    hǎo
    táo
    wàng
    chūn
    shū
    yíng
    qiū
    gǎo
    稿
    shùn
    yīng
    yào
    耀
    cháo
    wèi
    wěi
    màn
    cǎo
    nóng
    zhǒng
    zhí
    qìng
    shí
    zǎo
    suì
    hán
    liè
    héng
    mén
    jìng
    sǎo
    yíng
    zhōu
    duì
    fāng
    ruò
    shuǐ
    wéi
    chí
    zhǎo
    yǒu
    qiān
    nián
    huā
    ān
    guā
    zǎo
    shì
    jià
    lóu
    chuán
    qīng
    fān
    xùn
    niǎo
    xiān
    rén
    tǎng
    jiàn
    cháng
    kǒng
    sān
    guāng
    lǎo
    shū
    wén
    yáo
    yún
    kōng
    piāo
    miǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1