叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《水龙吟·对花常欲留春》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写雨|写风|写花|写人|写草|写酒|

对花常欲留春,恨春故遣花飞早。

晓来雨过,绿阴新处,几番芳草。

一片飘时,已知消减,满庭谁扫。

料多情也似,愁人易感,先催趁、朱颜老。

犹有清明未过,但狂风、匆匆难保。

酒醒梦断,年年此恨,不禁相恼。

只恐春应,暗留芳信,与花争好。

有姚黄一朵,殷勤付与,送金杯倒。

拼音
shuǐ lóng yín · · duì huā cháng liú chūn
[ [ sòng cháo ] ] mèng
duì huā cháng liú chūn hèn chūn qiǎn huā fēi zǎo        xiǎo lái guò 绿 yīn xīn chù fān fāng cǎo        piàn piāo shí zhī xiāo jiǎn mǎn tíng shuí sǎo        liào duō qíng chóu rén gǎn xiān cuī chèn zhū yán lǎo        yóu yǒu qīng míng wèi guò dàn kuáng fēng cōng cōng nán bǎo        jiǔ xǐng mèng duàn nián nián hèn jìn xiàng nǎo        zhī kǒng chūn yīng àn liú fāng xìn huā zhēng hǎo        yǒu yáo huáng duǒ yīn qín sòng jīn bēi dǎo       
水龙吟·对花常欲留春注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
    ·
    ·
    duì
    huā
    cháng
    liú
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • duì
    huā
    cháng
    liú
    chūn
    hèn
    chūn
    qiǎn
    huā
    fēi
    zǎo
    xiǎo
    lái
    guò
    绿
    yīn
    xīn
    chù
    fān
    fāng
    cǎo
    piàn
    piāo
    shí
    zhī
    xiāo
    jiǎn
    mǎn
    tíng
    shuí
    sǎo
    liào
    duō
    qíng
    chóu
    rén
    gǎn
    xiān
    cuī
    chèn
    zhū
    yán
    lǎo
    yóu
    yǒu
    qīng
    míng
    wèi
    guò
    dàn
    kuáng
    fēng
    cōng
    cōng
    nán
    bǎo
    jiǔ
    xǐng
    mèng
    duàn
    nián
    nián
    hèn
    jìn
    xiàng
    nǎo
    zhī
    kǒng
    chūn
    yīng
    àn
    liú
    fāng
    xìn
    huā
    zhēng
    hǎo
    yǒu
    yáo
    huáng
    duǒ
    yīn
    qín
    sòng
    jīn
    bēi
    dǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1