tí
题
qín
秦
xì
系
shān
山
rén
人
lì
丽
jù
句
tíng
亭
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
jiǎo
皎
rán
然
dú
独
jiāng
将
shī
诗
jiāo
教
lǐng
领
zhū
诸
shēng
生
,
,
dàn
但
kàn
看
qīng
青
shān
山
bú
不
ài
爱
míng
名
。
。
mǎn
满
yuàn
院
zhú
竹
shēng
声
kān
堪
yù
愈
jí
疾
,
,
luàn
乱
chuáng
床
huā
花
piàn
片
zú
足
wàng
忘
qíng
情
。
。