陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《田家谣》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写雨|夜雨|

麦上场,蚕出筐,此时只有田家忙。

半月天晴一夜雨,前日麦地皆青秧。

阴晴随意古难得,妇后夫先各努力。

倏凉骤暖繭易蛾,大妇络丝中妇织。

中妇辍闲事铅华,不比大妇能忧家。

饭熟何曾趁时吃,辛苦仅得蚕事毕。

小妇初嫁当少宽,令伴阿姑顽过日。

明年原得如今年,剩贮二麦饶丝绕。

小妇莫辞担上肩,却放大妇常姑前。

拼音
tián jiā yáo
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
mài shàng chǎng cán chū kuāng shí zhī yǒu tián jiā máng        bàn yuè tiān qíng qián mài jiē qīng yāng        yīn qíng suí nán hòu xiān        shū liáng zhòu nuǎn jiǎn é luò zhōng zhī        zhōng chuò xián shì qiān huá néng yōu jiā        fàn shú céng chèn shí chī xīn jǐn cán shì        xiǎo chū jià dāng shǎo kuān lìng bàn ā wán guò        míng nián yuán jīn nián shèng zhù èr mài ráo rào        xiǎo dān shàng jiān què fàng cháng qián       
田家谣注音
  • tián
    jiā
    yáo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • mài
    shàng
    chǎng
    cán
    chū
    kuāng
    shí
    zhī
    yǒu
    tián
    jiā
    máng
    bàn
    yuè
    tiān
    qíng
    qián
    mài
    jiē
    qīng
    yāng
    yīn
    qíng
    suí
    nán
    hòu
    xiān
    shū
    liáng
    zhòu
    nuǎn
    jiǎn
    é
    luò
    zhōng
    zhī
    zhōng
    chuò
    xián
    shì
    qiān
    huá
    néng
    yōu
    jiā
    fàn
    shú
    céng
    chèn
    shí
    chī
    xīn
    jǐn
    cán
    shì
    xiǎo
    chū
    jià
    dāng
    shǎo
    kuān
    lìng
    bàn
    ā
    wán
    guò
    míng
    nián
    yuán
    jīn
    nián
    shèng
    zhù
    èr
    mài
    ráo
    rào
    xiǎo
    dān
    shàng
    jiān
    què
    fàng
    cháng
    qián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1