梁寅(1303——1389),字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。梁寅祖辈务农,家贫,致力于学,淹贯《五经》,但屡试不第,后辟为集庆路(今江苏省南京市)儒学训导。仅居二年即告辞归。元末兵起,遂隐居教授,明太祖朱元璋征天下名儒修述礼乐时,他被征任,时年已六十有余。在礼局中,讨论精审,诸儒皆为推服。书成后,将就官,他以老病辞,归里。结庐于石门山(其说不一,一为安徽省内之黟县东南,一在含山县石壁峭立有谷...
《绮罗香 天台》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:梁寅 | 类型:写风|写花|写水|写鸟|写人|写草|落花|写云|

翠谷吞霞,丹*隐日,瑶草绿迷仙路。

复宇层台,鸡犬不知何处。

花对发、洞里娇娥,璧双美、人间才子。

信奇缘、水合云交,香风满径共归去。

嘈嘈鸾凤箫管,九酝琼浆碧,冰盘麟脯。

沧海深深,将比此情难侣。

奈尘臆未断愁根,被啼鸟苦催归思。

叹多少乐极生悲,落花思故树。

拼音
luó xiāng tiān tái
[ [ yuán cháo ] ] liáng yín
cuì tūn xiá dān yǐn yáo cǎo 绿 xiān        céng tái quǎn zhī chù        huā duì dòng jiāo é shuāng měi rén jiān cái        xìn yuán shuǐ yún jiāo xiāng fēng mǎn jìng gòng guī        cáo cáo luán fèng xiāo guǎn jiǔ yùn qióng jiāng bīng pán lín        cāng hǎi shēn shēn jiāng qíng nán        nài chén wèi duàn chóu gēn bèi niǎo cuī guī        tàn duō shǎo shēng bēi luò huā shù       
绮罗香 天台注音
  • luó
    xiāng
     
    tiān
    tái
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liáng
    yín
  • cuì
    tūn
    xiá
    dān
    yǐn
    yáo
    cǎo
    绿
    xiān
    céng
    tái
    quǎn
    zhī
    chù
    huā
    duì
    dòng
    jiāo
    é
    shuāng
    měi
    rén
    jiān
    cái
    xìn
    yuán
    shuǐ
    yún
    jiāo
    xiāng
    fēng
    mǎn
    jìng
    gòng
    guī
    cáo
    cáo
    luán
    fèng
    xiāo
    guǎn
    jiǔ
    yùn
    qióng
    jiāng
    bīng
    pán
    lín
    cāng
    hǎi
    shēn
    shēn
    jiāng
    qíng
    nán
    nài
    chén
    wèi
    duàn
    chóu
    gēn
    bèi
    niǎo
    cuī
    guī
    tàn
    duō
    shǎo
    shēng
    bēi
    luò
    huā
    shù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1