吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。
《题龚山人草堂》
分享数: 95
朝代:唐朝 | 作者:吴筠 | 类型:写水|写人|写云|

世人负一美,未肯甘陆沉。

独抱匡济器,能怀真隐心。

结庐迩城郭,及到云木深。

灭迹慕颍阳,忘机同汉阴。

启户面白水,凭轩对苍岑。

但歌考槃诗,不学梁父吟。

兹道我所适,感君齐素襟。

勖哉龚夫子,勿使嚣尘侵。

拼音
gōng shān rén cǎo táng
[ [ táng cháo ] ] jun1
shì rén měi , , wèi kěn gān chén       
bào kuāng , , néng huái 怀 zhēn yǐn xīn       
jié ěr chéng guō , , dào yún shēn       
miè yǐng yáng , , wàng tóng hàn yīn       
miàn bái shuǐ , , píng xuān duì cāng cén       
dàn kǎo pán shī , , xué liáng yín       
dào suǒ shì , , gǎn jun1 jīn       
zāi gōng , , shǐ 使 xiāo chén qīn
题龚山人草堂注音
  • gōng
    shān
    rén
    cǎo
    táng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jun1
  • shì
    rén
    měi
    ,
    ,
    wèi
    kěn
    gān
    chén
  • bào
    kuāng
    ,
    ,
    néng
    huái
    怀
    zhēn
    yǐn
    xīn
  • jié
    ěr
    chéng
    guō
    ,
    ,
    dào
    yún
    shēn
  • miè
    yǐng
    yáng
    ,
    ,
    wàng
    tóng
    hàn
    yīn
  • miàn
    bái
    shuǐ
    ,
    ,
    píng
    xuān
    duì
    cāng
    cén
  • dàn
    kǎo
    pán
    shī
    ,
    ,
    xué
    liáng
    yín
  • dào
    suǒ
    shì
    ,
    ,
    gǎn
    jun1
    jīn
  • zāi
    gōng
    ,
    ,
    shǐ
    使
    xiāo
    chén
    qīn
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们