吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。
《高士咏。太伯延陵》
分享数: 60
朝代:唐朝 | 作者:吴筠 | 类型:写风|写山|

太伯全至让,远投蛮夷间。

延陵嗣高风,去国不复还。

尊荣比蝉翼,道义侔崇山。

元规与峻节,历世无能攀。

拼音
gāo shì yǒng tài yán líng
[ [ táng cháo ] ] jun1
tài quán zhì ràng , , yuǎn tóu mán jiān       
yán líng gāo fēng , , guó hái       
zūn róng chán , , dào móu chóng shān       
yuán guī jun4 jiē , , shì néng pān
高士咏。太伯延陵注音
  • gāo
    shì
    yǒng
    tài
    yán
    líng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jun1
  • tài
    quán
    zhì
    ràng
    ,
    ,
    yuǎn
    tóu
    mán
    jiān
  • yán
    líng
    gāo
    fēng
    ,
    ,
    guó
    hái
  • zūn
    róng
    chán
    ,
    ,
    dào
    móu
    chóng
    shān
  • yuán
    guī
    jun4
    jiē
    ,
    ,
    shì
    néng
    pān
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们