杜光庭(850—933),字圣宾,号东瀛子,缙云人。唐懿宗时,考进士未中,后到天台山入道。僖宗时,如为供奉麟德殿文章应制。随僖宗入蜀,后来追随前蜀王建,官至户部侍郎。赐号传真天师。晚年辞官隐居四川青城山。一生著作颇多,有《道德真经广圣义》、《道门科范大全集》、《广成集》、《洞天福地岳渎名山记》、《青城山记》、《武夷山记》、《西湖古迹事实》等。古代著名传奇小说《虬髯客传》相传系他所作。杜光庭注重对道教教义、斋醮科范、修道方术等多方面的研究和整理,对后世道教影响很大。他对《老子道德经》的研究颇有成就,将以前注解诠释《道德经》的六十余家进行比较考察,概括意旨,对“重玄之道”尤其推重。其思想调和儒、道二家的...

杜光庭其它作品精选

zuopinjingxuan

《题鹤鸣山》
分享数: 99
朝代:唐朝 | 作者:杜光庭 | 类型:写花|写山|写人|寂寞|山川|写草|写云|

五气云龙下泰清,三天真客已功成。

人间回首山川小, 天上凌云剑佩轻。

花拥石坛何寂寞,草平辙迹自分明。

鹿裘高士如相遇,不待岩前鹤有声。

拼音
míng shān
[ [ táng cháo ] ] guāng tíng
yún lóng xià tài qīng , , sān tiān zhēn gōng chéng       
rén jiān huí shǒu shān chuān xiǎo , ,        tiān shàng líng yún jiàn pèi qīng       
huā yōng shí tán , , cǎo píng zhé fèn míng       
鹿 qiú gāo shì xiàng , , dài yán qián yǒu shēng
题鹤鸣山注音
  • míng
    shān
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    guāng
    tíng
  • yún
    lóng
    xià
    tài
    qīng
    ,
    ,
    sān
    tiān
    zhēn
    gōng
    chéng
  • rén
    jiān
    huí
    shǒu
    shān
    chuān
    xiǎo
    ,
    ,
     
    tiān
    shàng
    líng
    yún
    jiàn
    pèi
    qīng
  • huā
    yōng
    shí
    tán
    ,
    ,
    cǎo
    píng
    zhé
    fèn
    míng
  • 鹿
    qiú
    gāo
    shì
    xiàng
    ,
    ,
    dài
    yán
    qián
    yǒu
    shēng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们