王质,字华卿,太原祁人。五代祖通,字仲淹,隋末大儒,号文中子。通生福祚,终上蔡主簿。福祚生勉,登进士第,制策登科,位终宝鼎令。勉生怡,终渝州司户。怡生潜,扬州天长丞。质则潜之第五子。少负志操,以家世官卑,思立名于世,以大其门。寓居寿春,躬耕以养母,专以讲学为事,门人受业者大集其门。年甫强仕,不求闻达,亲友规之曰:“以华卿之才,取名位如俯拾地芥耳,安自苦于亹茸者乎?扬名显亲,非耕稼可致也。”质乃白于母,请赴乡举。  元和六年,登进士

王质其它作品精选

zuopinjingxuan

《蓦山溪·枯林荒陌》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王质 | 类型:写雪|写风|写花|梅花|写山|写人|牡丹|写梅|写云|

枯林荒陌,矮树敷鲜叶。

不见雅风标,十二分、山容野色。

因何嫩茁,舞动小旗枪,梅花后,杏花前,色味香三绝。

含光隐耀,尘土埋豪杰。

试看大粗疏,争知变、寒云飞雪。

休说休说,世只两名花,芍药相,牡丹王,未尽人间舌。

拼音
shān · · lín huāng
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhì
lín huāng ǎi shù xiān        jiàn fēng biāo shí èr fèn shān róng        yīn nèn zhuó dòng xiǎo qiāng méi huā hòu xìng huā qián wèi xiāng sān jué        hán guāng yǐn yào 耀 chén mái háo jié        shì kàn shū zhēng zhī biàn hán yún fēi xuě        xiū shuō xiū shuō shì zhī liǎng míng huā sháo yào xiàng dān wáng wèi jìn rén jiān shé       
蓦山溪·枯林荒陌注音
  • shān
    ·
    ·
    lín
    huāng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    zhì
  • lín
    huāng
    ǎi
    shù
    xiān
    jiàn
    fēng
    biāo
    shí
    èr
    fèn
    shān
    róng
    yīn
    nèn
    zhuó
    dòng
    xiǎo
    qiāng
    méi
    huā
    hòu
    xìng
    huā
    qián
    wèi
    xiāng
    sān
    jué
    hán
    guāng
    yǐn
    yào
    耀
    chén
    mái
    háo
    jié
    shì
    kàn
    shū
    zhēng
    zhī
    biàn
    hán
    yún
    fēi
    xuě
    xiū
    shuō
    xiū
    shuō
    shì
    zhī
    liǎng
    míng
    huā
    sháo
    yào
    xiàng
    dān
    wáng
    wèi
    jìn
    rén
    jiān
    shé

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1