沈复 (1763年—1825),字三白,号梅逸,清乾隆二十八年生于长洲(今江苏苏州)。清代文学家。著有《浮生六记》。工诗画、散文。据《浮生六记》来看,他出身于幕僚家庭,没有参加过科举考试,曾以卖画维持生计。乾隆四十二年(公元1777年)随父亲到浙江绍兴求学。乾隆四十九年(公元1784年),乾隆皇帝巡江南,沈复随父亲恭迎圣驾。后来到苏州从事酒业。他与妻子陈芸感情甚好,因遭家庭变故,夫妻曾旅居外地,历经坎坷。妻子死后,他去四川充当幕僚。此后情况不明。

沈复其它作品精选

zuopinjingxuan

《童趣》
分享数: 297
朝代:清朝 | 作者:沈复 | 类型:写花|写山|初中文言文|写雷|写草|写云|

余忆童稚时,能张目对日,明察秋毫,见藐小之物必细察其纹理,故时有物外之趣。

夏蚊成雷,私拟作群鹤舞于空中,心之所向,则或千或百,果然鹤也;昂首观之,项为之强。

又留蚊于素帐中,徐喷以烟,使之冲烟而飞鸣,作青云白鹤观,果如鹤唳云端,为之怡然称快。

余常于土墙凹凸处,花台小草丛杂处,蹲其身,使与台齐;定神细视,以丛草为林,以虫蚁为兽,以土砾凸者为丘,凹者为壑,神游其中,怡然自得。

一日,见二虫斗草间,观之,兴正浓,忽有庞然大物,拔山倒树而来,盖一癞虾蟆,舌一吐而二虫尽为所吞。

余年幼,方出神,不觉呀然一惊。

神定,捉虾蟆,鞭数十,驱之别院。

拼音
tóng
[ [ qīng cháo ] ] shěn
tóng zhì shí , , néng zhāng duì , , míng chá qiū háo , , jiàn miǎo xiǎo zhī chá wén , , shí yǒu wài zhī       
xià wén chéng léi , , zuò qún kōng zhōng , , xīn zhī suǒ xiàng , , huò qiān huò bǎi , , guǒ rán ; ; áng shǒu guān zhī , , xiàng wéi zhī qiáng       
yòu liú wén zhàng zhōng , , pēn yān , , shǐ 使 zhī chōng yān ér fēi míng , , zuò qīng yún bái guān , , guǒ yún duān , , wéi zhī rán chēng kuài       
cháng qiáng āo chù , , huā tái xiǎo cǎo cóng chù , , dūn shēn , , shǐ 使 tái ; ; dìng shén shì , , cóng cǎo wéi lín , , chóng wéi shòu , , zhě wéi qiū , , āo zhě wéi , , shén yóu zhōng , , rán       
, , jiàn èr chóng dòu cǎo jiān , , guān zhī , , xìng zhèng nóng , , yǒu páng rán , , shān dǎo shù ér lái , , gài lài xiā , , shé ér èr chóng jìn wéi suǒ tūn       
nián yòu , , fāng chū shén , , jiào ya rán jīng       
shén dìng , , zhuō xiā , , biān shù shí , , zhī bié yuàn
童趣注音
  • tóng
  • [
    [
    qīng
    cháo
    ]
    ]
    shěn
  • tóng
    zhì
    shí
    ,
    ,
    néng
    zhāng
    duì
    ,
    ,
    míng
    chá
    qiū
    háo
    ,
    ,
    jiàn
    miǎo
    xiǎo
    zhī
    chá
    wén
    ,
    ,
    shí
    yǒu
    wài
    zhī
  • xià
    wén
    chéng
    léi
    ,
    ,
    zuò
    qún
    kōng
    zhōng
    ,
    ,
    xīn
    zhī
    suǒ
    xiàng
    ,
    ,
    huò
    qiān
    huò
    bǎi
    ,
    ,
    guǒ
    rán
    ;
    ;
    áng
    shǒu
    guān
    zhī
    ,
    ,
    xiàng
    wéi
    zhī
    qiáng
  • yòu
    liú
    wén
    zhàng
    zhōng
    ,
    ,
    pēn
    yān
    ,
    ,
    shǐ
    使
    zhī
    chōng
    yān
    ér
    fēi
    míng
    ,
    ,
    zuò
    qīng
    yún
    bái
    guān
    ,
    ,
    guǒ
    yún
    duān
    ,
    ,
    wéi
    zhī
    rán
    chēng
    kuài
  • cháng
    qiáng
    āo
    chù
    ,
    ,
    huā
    tái
    xiǎo
    cǎo
    cóng
    chù
    ,
    ,
    dūn
    shēn
    ,
    ,
    shǐ
    使
    tái
    ;
    ;
    dìng
    shén
    shì
    ,
    ,
    cóng
    cǎo
    wéi
    lín
    ,
    ,
    chóng
    wéi
    shòu
    ,
    ,
    zhě
    wéi
    qiū
    ,
    ,
    āo
    zhě
    wéi
    ,
    ,
    shén
    yóu
    zhōng
    ,
    ,
    rán
  • ,
    ,
    jiàn
    èr
    chóng
    dòu
    cǎo
    jiān
    ,
    ,
    guān
    zhī
    ,
    ,
    xìng
    zhèng
    nóng
    ,
    ,
    yǒu
    páng
    rán
    ,
    ,
    shān
    dǎo
    shù
    ér
    lái
    ,
    ,
    gài
    lài
    xiā
    ,
    ,
    shé
    ér
    èr
    chóng
    jìn
    wéi
    suǒ
    tūn
  • nián
    yòu
    ,
    ,
    fāng
    chū
    shén
    ,
    ,
    jiào
    ya
    rán
    jīng
  • shén
    dìng
    ,
    ,
    zhuō
    xiā
    ,
    ,
    biān
    shù
    shí
    ,
    ,
    zhī
    bié
    yuàn
简介

  《浮生六记》是他的一部自传体作品,书共六篇,卷一 《闺房记乐》 卷二 《闲情记趣》 卷三 《坎坷记愁》 卷四 《浪游记快》 卷五 《中山记历》 卷六 《养生记道》.故名“六记”。今已佚其二,书中记闺房之乐,见琴瑟相和、缱绻情深;记闲情雅趣,见贫士心性、喜恶爱憎;记人生坎坷,见困顿离合、人情世态;记各地浪游,见山水名胜、奇闻趣观。中国现代文学大师林语堂曾将《浮生六记》翻译成英文介绍到美国,也得到如俞平伯等名家的赞誉。道光二十九年(1849)王韬曾为此书作跋,称赞此书“笔墨之间,缠绵哀感,一往情深。”《浮生六记》以及别的书正是采用“前序后跋”的手法。

  一种平常的景象或事物,通过想象和联想,会变得美丽而又奇特。童趣, 即儿童的情趣。 本文选自《浮生六记·闲情记趣》卷六第二章。是一篇回忆童年生活的叙事散文。围绕的是“物外之趣”。

  其主要特点就是天真烂漫,纯洁无邪,活泼可爱,无忧无虑,无牵无挂。儿童一般都是有童趣的,随着年龄的增长,阅历的深厚,人变成熟、稳重了,也有城府、有心计了,童趣也就荡然无存了。所以,童趣也是儿童最可宝贵的财富。

  一种平常的景象或事物,通过想象和联想,会变成美丽而又奇特的东西,《童趣》告诉我们要善于观察,并要善于想象,善于思考,让童年的乐趣,重返其中。同时,要热爱大自然,善于发现大自然中的美。

  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们