张惠言(1761~1802)清代词人、散文家。原名一鸣,字皋文,一作皋闻,号茗柯,武进(今江苏常州)人。嘉庆四年进士,官编修。少为词赋,深于易学,与惠栋、焦循一同被后世称为“乾嘉易学三大家”。又尝辑《词选》,为常州词派之开山,著有《茗柯文集》。

张惠言其它作品精选

zuopinjingxuan

《风流子》
分享数: 84
朝代:先秦 | 作者:张惠言 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写人|婉约|寂寞|桃花|写草|

海风吹瘦骨,单衣冷、四月出榆关。

看地尽塞垣,惊沙北走;山侵溟渤,叠障东还。

人何在?柳柔摇不定,草短绿应难。

一树桃花,向人独笑;颓垣短短,曲水湾湾。

东风知多少?帝城三月暮,芳思都删。

不为寻春较远,辜负春阑。

念玉容寂寞,更无人处,经他风雨,能几多番?欲附西来驿使,寄与春看。

拼音
fēng liú
[ [ xiān qín ] ] zhāng huì yán
hǎi fēng chuī shòu , , dān lěng yuè chū guān       
kàn jìn sāi yuán , , jīng shā běi zǒu ; ; shān qīn míng , , dié zhàng dōng hái       
rén zài ? ? liǔ róu yáo dìng , , cǎo duǎn 绿 yīng nán       
shù táo huā , , xiàng rén xiào ; ; tuí yuán duǎn duǎn , , shuǐ wān wān       
dōng fēng zhī duō shǎo ? ? chéng sān yuè , , fāng dōu shān       
wéi xún chūn jiào yuǎn , , chūn lán       
niàn róng , , gèng rén chù , , jīng fēng , , néng duō fān ? ? 西 lái 驿 shǐ 使 , , chūn kàn
风流子注音
  • fēng
    liú
  • [
    [
    xiān
    qín
    ]
    ]
    zhāng
    huì
    yán
  • hǎi
    fēng
    chuī
    shòu
    ,
    ,
    dān
    lěng
    yuè
    chū
    guān
  • kàn
    jìn
    sāi
    yuán
    ,
    ,
    jīng
    shā
    běi
    zǒu
    ;
    ;
    shān
    qīn
    míng
    ,
    ,
    dié
    zhàng
    dōng
    hái
  • rén
    zài
    ?
    ?
    liǔ
    róu
    yáo
    dìng
    ,
    ,
    cǎo
    duǎn
    绿
    yīng
    nán
  • shù
    táo
    huā
    ,
    ,
    xiàng
    rén
    xiào
    ;
    ;
    tuí
    yuán
    duǎn
    duǎn
    ,
    ,
    shuǐ
    wān
    wān
  • dōng
    fēng
    zhī
    duō
    shǎo
    ?
    ?
    chéng
    sān
    yuè
    ,
    ,
    fāng
    dōu
    shān
  • wéi
    xún
    chūn
    jiào
    yuǎn
    ,
    ,
    chūn
    lán
  • niàn
    róng
    ,
    ,
    gèng
    rén
    chù
    ,
    ,
    jīng
    fēng
    ,
    ,
    néng
    duō
    fān
    ?
    ?
    西
    lái
    驿
    shǐ
    使
    ,
    ,
    chūn
    kàn
评解
  此词描写塞外天寒春晚的情景。京师已是春意阑珊,而关外仍是“柳柔”、“草短”,只有“一树桃花,向人独笑”。词中有意用“一树桃花”反衬关外天冷花稀的荒凉景色。上片写在关外见到桃花的欣喜心情。下片由塞北的桃花,联想到京城春色已暮,于是更增惜春之意。全词取材新颖,构思精巧。起伏跌宕,委婉曲折。“一树桃花,向人独笑”尤为传神之笔。
注释
①塞垣:指塞外,古代称长城以北为塞外。垣:墙。②溟渤:指渤海。侵:近。③叠障:此处指长城。 叠:重叠。障:指在边塞险要处作防御用的城堡。还:环。④删:削除。⑤春阑:春残。⑥玉容:指桃花。⑦欲附:打算托附。
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们