班固(建武八年32年-永元四年92年)东汉官吏、史学家、文学家。史学家班彪之子,字孟坚,汉族,扶风安陵人(今陕西咸阳东北)。除兰台令史,迁为郎,典校秘书,潜心二十余年,修成《汉书》,当世重之,迁玄武司马,撰《白虎通德论》,征匈奴为中护军,兵败受牵连,死狱中,善辞赋,有《两都赋》等。

班固其它作品精选

zuopinjingxuan

经典名句

rementuijian

《高帝求贤诏》
分享数: 82
朝代:汉朝 | 作者:班固 | 类型:写人|古文观止|年老|

盖闻王者莫高于周文,伯者莫高于齐桓,皆待贤人而成名。

今天下贤者智能,岂特古之人乎?患在人主不交故也,士奚由进?今吾以天之灵,贤士大夫,定有天下,以为一家。

欲其长久,世世奉宗庙亡绝也。

贤人已与我共平之矣,而不与吾共安利之,可乎?贤士大夫有肯从我游者,吾能尊显之。

布告天下,使明知朕意。

御史大夫昌下相国,相国酂侯下诸侯王,御史中执法下郡守,其有意称明德者,必身劝,为之驾,遣诣相国府,署行义年,有而弗言,觉免。

年老癃病,勿遣。

拼音
gāo qiú xián zhào
[ [ hàn cháo ] ] bān
gài wén wáng zhě gāo zhōu wén , , zhě gāo huán , , jiē dài xián rén ér chéng míng       
jīn tiān xià xián zhě zhì néng , , zhī rén ? ? huàn zài rén zhǔ jiāo , , shì yóu jìn ? ? jīn tiān zhī líng , , xián shì , , dìng yǒu tiān xià , , wéi jiā       
zhǎng jiǔ , , shì shì fèng zōng miào wáng jué       
xián rén gòng píng zhī , , ér gòng ān zhī , , ? ? xián shì yǒu kěn cóng yóu zhě , , néng zūn xiǎn zhī       
gào tiān xià , , shǐ 使 míng zhī zhèn       
shǐ chāng xià xiàng guó , , xiàng guó zàn hóu xià zhū hóu wáng , , shǐ zhōng zhí xià jun4 shǒu , , yǒu chēng míng zhě , , shēn quàn , , wéi zhī jià , , qiǎn xiàng guó , , shǔ háng nián , , yǒu ér yán , , jiào miǎn       
nián lǎo lóng bìng , , qiǎn
高帝求贤诏注音
  • gāo
    qiú
    xián
    zhào
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    bān
  • gài
    wén
    wáng
    zhě
    gāo
    zhōu
    wén
    ,
    ,
    zhě
    gāo
    huán
    ,
    ,
    jiē
    dài
    xián
    rén
    ér
    chéng
    míng
  • jīn
    tiān
    xià
    xián
    zhě
    zhì
    néng
    ,
    ,
    zhī
    rén
    ?
    ?
    huàn
    zài
    rén
    zhǔ
    jiāo
    ,
    ,
    shì
    yóu
    jìn
    ?
    ?
    jīn
    tiān
    zhī
    líng
    ,
    ,
    xián
    shì
    ,
    ,
    dìng
    yǒu
    tiān
    xià
    ,
    ,
    wéi
    jiā
  • zhǎng
    jiǔ
    ,
    ,
    shì
    shì
    fèng
    zōng
    miào
    wáng
    jué
  • xián
    rén
    gòng
    píng
    zhī
    ,
    ,
    ér
    gòng
    ān
    zhī
    ,
    ,
    ?
    ?
    xián
    shì
    yǒu
    kěn
    cóng
    yóu
    zhě
    ,
    ,
    néng
    zūn
    xiǎn
    zhī
  • gào
    tiān
    xià
    ,
    ,
    shǐ
    使
    míng
    zhī
    zhèn
  • shǐ
    chāng
    xià
    xiàng
    guó
    ,
    ,
    xiàng
    guó
    zàn
    hóu
    xià
    zhū
    hóu
    wáng
    ,
    ,
    shǐ
    zhōng
    zhí
    xià
    jun4
    shǒu
    ,
    ,
    yǒu
    chēng
    míng
    zhě
    ,
    ,
    shēn
    quàn
    ,
    ,
    wéi
    zhī
    jià
    ,
    ,
    qiǎn
    xiàng
    guó
    ,
    ,
    shǔ
    háng
    nián
    ,
    ,
    yǒu
    ér
    yán
    ,
    ,
    jiào
    miǎn
  • nián
    lǎo
    lóng
    bìng
    ,
    ,
    qiǎn
评点
  西汉建国初,汉高帝虽然认识到人才的重要性,但他认为他的天下“于马上得之”,厌恶甚至拒斥知识分子。陆贾反驳他说:“于马上得之,宁可以马上治之乎?”高帝遂有所悟,后来就颁布了这道《求贤诏》。文章开篇即以古代的贤王霸主自比,提出了他们成功的原因在于任用贤能。接着认为当今天下也有像古代一样的贤才,还把天下的兴衰治乱与贤才的能否进身致用联系起来。最后,提出了自己的旨意:要求他的下属官吏举荐贤才,有而不荐的还要受到惩罚。于是他将自己经天纬地的鸿图大略与招纳贤才的实际行动结合了起来,表现了一代帝王的雄才大略。这篇文章从古代的有为帝王谈起,引出了举荐贤才的重要性;又由举荐贤才联系到治理天下,层层展开;最后提出了自己诏告天下举贤任能的旨意,环环紧扣、不枝不蔓,写得十分简短而紧凑。
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们