zhǎng
长
ān
安
qīng
清
míng
明
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wéi
韦
zhuāng
庄
zǎo
蚤
shì
是
shāng
伤
chūn
春
mèng
梦
yǔ
雨
tiān
天
,
,
kě
可
kān
堪
fāng
芳
cǎo
草
gèng
更
qiān
芊
qiān
芊
。
。
nèi
内
guān
官
chū
初
cì
赐
qīng
清
míng
明
huǒ
火
,
,
shàng
上
xiàng
相
xián
闲
fèn
分
bái
白
dǎ
打
qián
钱
。
。
zǐ
紫
mò
陌
luàn
乱
sī
嘶
hóng
红
chì
叱
bō
拨
,
,
lǜ
绿
yáng
杨
gāo
高
yìng
映
huà
画
qiū
秋
qiān
千
。
。
yóu
游
rén
人
jì
记
dé
得
chéng
承
píng
平
shì
事
,
,
àn
暗
xǐ
喜
fēng
风
guāng
光
sì
似
xī
昔
nián
年
。
。