方惟深(1040—1122),字子通,莆田城厢后埭人,幼随父亲,居住长洲(今江苏苏州)。惟深早年便通经学,尤工于诗,为乡贡第一,后举进士不第,即弃去,与弟躬耕。方惟深于崇宁五年(1106)特奏名授兴化军助教。他卒于宣和四年,年八十三岁,无子,只有一女嫁与乐圃先生之子发。方惟深著有《方秘校集》十卷,其诗精谐警绝,很受王安石赏识,谓唐代诗人元(稹)、白(居易)、陆(龟蒙)、皮(日休)有不到处。《中吴纪闻》云:“子通(惟深)最长于诗,凡有所作,王荆公读之,必称善,谓深得唐人句法。”

方惟深其它作品精选

zuopinjingxuan

《题公权壁》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:方惟深 | 类型:写雨|写风|写花|落花|

绕舍清阴白书寒,野情晴喜到门阑。

陶潜岁计惟栽菊,楚客家风只种兰。

雨过落花粘履舄,日长轻絮点杯盘。

明年官满君须去,此地应难得此欢。

拼音
gōng quán
[ [ sòng cháo ] ] fāng wéi shēn
rào shě qīng yīn bái shū hán qíng qíng dào mén lán        táo qián suì wéi zāi chǔ jiā fēng zhī zhǒng lán        guò luò huā zhān zhǎng qīng diǎn bēi pán        míng nián guān mǎn jun1 yīng nán huān       
题公权壁注音
  • gōng
    quán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    wéi
    shēn
  • rào
    shě
    qīng
    yīn
    bái
    shū
    hán
    qíng
    qíng
    dào
    mén
    lán
    táo
    qián
    suì
    wéi
    zāi
    chǔ
    jiā
    fēng
    zhī
    zhǒng
    lán
    guò
    luò
    huā
    zhān
    zhǎng
    qīng
    diǎn
    bēi
    pán
    míng
    nián
    guān
    mǎn
    jun1
    yīng
    nán
    huān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1