罗志仁,南宋末遗民词人。生卒年不详。字寿可,号秋壶,清江(今江西樟树市西南)人。度宗咸淳九年(公元1273年)预乡荐。元世祖至元二十四年(公元1287年)应荐为天长书院山长。清同治《清江县志》卷八有传。罗志仁曾作诗颂文天祥,饥留梦炎,几得祸,逃而免。与刘将孙交厚。《全宋词》录有其词7首。厉鹗在《论词绝句十二首》(其九)中论其词说:“送春苦调刘须溪,吟到壶秋句绝奇”。在词中,罗志仁亦是用奇绝之笔抒写自己的亡国之恨和兴亡之感,情词凄苦,沉郁悲壮。► 罗志仁的诗文(20篇)
《风流子·歌咽翠眉低》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:罗志仁 | 类型:写风|写花|梅花|写山|写马|凄凉|写湖|写梅|写云|写酒|

歌咽翠眉低。

湖船客、尊酒谩重携。

正断续齐钟,高峰南北,飘零野褐,太乙东西。

凄凉处,翠凉处,翠连松九里,僧马溅障泥。

葛岭楼台,梦随烟散,吴山宫阙,恨与云齐。

灵峰飞来久,飞不去,有落日断猿啼。

无限风荷废港,露柳荒畦。

岳公英骨,麒麟旧冢,坡仙吟魄,莺燕长堤。

欲吊梅花无句,素壁慵题。

拼音
fēng liú · · yān cuì méi
[ [ sòng cháo ] ] luó zhì rén
yān cuì méi        chuán zūn jiǔ màn zhòng xié        zhèng duàn zhōng gāo fēng nán běi piāo líng tài dōng 西        liáng chù cuì liáng chù cuì lián sōng jiǔ sēng jiàn zhàng        lǐng lóu tái mèng suí yān sàn shān gōng què hèn yún        líng fēng fēi lái jiǔ fēi yǒu luò duàn yuán        xiàn fēng fèi gǎng liǔ huāng        yuè gōng yīng lín jiù zhǒng xiān yín yīng yàn zhǎng        diào méi huā yōng       
风流子·歌咽翠眉低注音
  • fēng
    liú
    ·
    ·
    yān
    cuì
    méi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    luó
    zhì
    rén
  • yān
    cuì
    méi
    chuán
    zūn
    jiǔ
    màn
    zhòng
    xié
    zhèng
    duàn
    zhōng
    gāo
    fēng
    nán
    běi
    piāo
    líng
    tài
    dōng
    西
    liáng
    chù
    cuì
    liáng
    chù
    cuì
    lián
    sōng
    jiǔ
    sēng
    jiàn
    zhàng
    lǐng
    lóu
    tái
    mèng
    suí
    yān
    sàn
    shān
    gōng
    què
    hèn
    yún
    líng
    fēng
    fēi
    lái
    jiǔ
    fēi
    yǒu
    luò
    duàn
    yuán
    xiàn
    fēng
    fèi
    gǎng
    liǔ
    huāng
    yuè
    gōng
    yīng
    lín
    jiù
    zhǒng
    xiān
    yín
    yīng
    yàn
    zhǎng
    diào
    méi
    huā
    yōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1