李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。
《中隐庵和赵孺韵》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:李廌 | 类型:写山|写人|写云|

退之以文鸣,师友得侯喜。

声名力与俱,虽尊未勇耳。

黄池距青山,孰辨都与鄙。

庵成谁振之,句出闹如市。

千仞宁我高,充实信吾美。

坐令庵内人,前车云可轨。

礼乐有先後,後进则君子。

执方而昧圆,俱野那复史。

伐柯固执柯,畴克求诸迩。

蒸之既匪薪,采焉又非芑。

近交韩与侯,步骤亦常耻。

一医消息尽,布毛自何起。

要须六月息,不息不为已。

敢问二诗人,如何得意旨。

拼音
zhōng yǐn ān zhào yùn
[ [ sòng cháo ] ] zhì
tuì 退 zhī wén míng shī yǒu hóu        shēng míng suī zūn wèi yǒng ěr        huáng chí qīng shān shú biàn dōu        ān chéng shuí zhèn zhī chū nào shì        qiān rèn níng gāo chōng shí xìn měi        zuò lìng ān nèi rén qián chē yún guǐ        yǒu xiān hòu hòu jìn jun1        zhí fāng ér mèi yuán shǐ        zhí chóu qiú zhū ěr        zhēng zhī fěi xīn cǎi yān yòu fēi        jìn jiāo hán hóu zhòu cháng chǐ        xiāo jìn máo        yào liù yuè wéi        gǎn wèn èr shī rén zhǐ       
中隐庵和赵孺韵注音
  • zhōng
    yǐn
    ān
    zhào
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • tuì
    退
    zhī
    wén
    míng
    shī
    yǒu
    hóu
    shēng
    míng
    suī
    zūn
    wèi
    yǒng
    ěr
    huáng
    chí
    qīng
    shān
    shú
    biàn
    dōu
    ān
    chéng
    shuí
    zhèn
    zhī
    chū
    nào
    shì
    qiān
    rèn
    níng
    gāo
    chōng
    shí
    xìn
    měi
    zuò
    lìng
    ān
    nèi
    rén
    qián
    chē
    yún
    guǐ
    yǒu
    xiān
    hòu
    hòu
    jìn
    jun1
    zhí
    fāng
    ér
    mèi
    yuán
    shǐ
    zhí
    chóu
    qiú
    zhū
    ěr
    zhēng
    zhī
    fěi
    xīn
    cǎi
    yān
    yòu
    fēi
    jìn
    jiāo
    hán
    hóu
    zhòu
    cháng
    chǐ
    xiāo
    jìn
    máo
    yào
    liù
    yuè
    wéi
    gǎn
    wèn
    èr
    shī
    rén
    zhǐ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1