柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《双声子》
分享数: 85
朝代:宋代 | 作者:柳永 | 类型:写景|写风|写山|写草|写云|

晚天萧索,断蓬踪迹,乘兴兰棹东游。

三吴风景,姑苏台榭,牢落暮霭初收。

夫差旧国,香径没、徒有荒丘。

繁华处,悄无睹,惟闻麋鹿呦呦。

想当年、空运筹决战,图王取霸无休。

江山如画,云涛烟浪,翻输范蠡扁舟。

验前经旧史,嗟漫载、当日风流。

斜阳暮草茫茫,尽成万古遗愁。

拼音
shuāng shēng
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
wǎn tiān xiāo suǒ , , duàn péng zōng , , chéng xìng lán zhào dōng yóu       
sān fēng jǐng , , tái xiè , , láo luò ǎi chū shōu       
chà jiù guó , , xiāng jìng méi yǒu huāng qiū       
fán huá chù , , qiāo , , wéi wén 鹿 yōu yōu       
xiǎng dāng nián kōng yùn chóu jué zhàn , , wáng xiū       
jiāng shān huà , , yún tāo yān làng , , fān shū fàn biǎn zhōu       
yàn qián jīng jiù shǐ , , jiē màn zǎi dāng fēng liú       
xié yáng cǎo máng máng , , jìn chéng wàn chóu
双声子注音
  • shuāng
    shēng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • wǎn
    tiān
    xiāo
    suǒ
    ,
    ,
    duàn
    péng
    zōng
    ,
    ,
    chéng
    xìng
    lán
    zhào
    dōng
    yóu
  • sān
    fēng
    jǐng
    ,
    ,
    tái
    xiè
    ,
    ,
    láo
    luò
    ǎi
    chū
    shōu
  • chà
    jiù
    guó
    ,
    ,
    xiāng
    jìng
    méi
    yǒu
    huāng
    qiū
  • fán
    huá
    chù
    ,
    ,
    qiāo
    ,
    ,
    wéi
    wén
    鹿
    yōu
    yōu
  • xiǎng
    dāng
    nián
    kōng
    yùn
    chóu
    jué
    zhàn
    ,
    ,
    wáng
    xiū
  • jiāng
    shān
    huà
    ,
    ,
    yún
    tāo
    yān
    làng
    ,
    ,
    fān
    shū
    fàn
    biǎn
    zhōu
  • yàn
    qián
    jīng
    jiù
    shǐ
    ,
    ,
    jiē
    màn
    zǎi
    dāng
    fēng
    liú
  • xié
    yáng
    cǎo
    máng
    máng
    ,
    ,
    jìn
    chéng
    wàn
    chóu
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们