黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《胡朝请见和复次韵》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写人|民生|写羊|

人笑庾郎贫,满胸饭寒菜。

春盘食指动,笋茁入市卖。

回首万钱厨,不羡廊庙宰。

民生暂神奇,胞嶲伐性坏。

忍持芭蕉身,多负牛羊债。

箨龙不称冤,易致等拾芥。

萧萧烟雨姿,壮士持戈介。

骈头沸鼎鼎,可口垂涎嘬。

霜丛负後凋,玉食香余噫。

续诗无全功,葑菲傥可采。

拼音
cháo qǐng jiàn yùn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
rén xiào láng pín mǎn xiōng fàn hán cài        chūn pán shí zhǐ dòng sǔn zhuó shì mài        huí shǒu wàn qián chú xiàn láng miào zǎi        mín shēng zàn shén bāo guī xìng huài        rěn chí jiāo shēn duō niú yáng zhài        tuò lóng chēng yuān zhì děng shí jiè        xiāo xiāo yān 姿 zhuàng shì chí jiè        pián tóu fèi dǐng dǐng kǒu chuí xián chuài        shuāng cóng hòu diāo shí xiāng        shī quán gōng fēng fēi tǎng cǎi       
胡朝请见和复次韵注音
  • cháo
    qǐng
    jiàn
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • rén
    xiào
    láng
    pín
    mǎn
    xiōng
    fàn
    hán
    cài
    chūn
    pán
    shí
    zhǐ
    dòng
    sǔn
    zhuó
    shì
    mài
    huí
    shǒu
    wàn
    qián
    chú
    xiàn
    láng
    miào
    zǎi
    mín
    shēng
    zàn
    shén
    bāo
    guī
    xìng
    huài
    rěn
    chí
    jiāo
    shēn
    duō
    niú
    yáng
    zhài
    tuò
    lóng
    chēng
    yuān
    zhì
    děng
    shí
    jiè
    xiāo
    xiāo
    yān
    姿
    zhuàng
    shì
    chí
    jiè
    pián
    tóu
    fèi
    dǐng
    dǐng
    kǒu
    chuí
    xián
    chuài
    shuāng
    cóng
    hòu
    diāo
    shí
    xiāng
    shī
    quán
    gōng
    fēng
    fēi
    tǎng
    cǎi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1