李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。有《雁门太守行》、《李凭箜篌引》等名篇。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。是中唐到晚唐诗风转变期的一个代表者。他所写的诗大多是慨叹生不逢时和内心苦闷,抒发对理想、抱负的追求;对当时藩镇割据、宦官专权和人民所受的残酷剥削都有所反映。留下了“黑云压城城欲摧”,“雄鸡一声天下白”,“天若有情天亦老”等千古佳句。李贺的诗作想象极为丰富,经常应用神话传说来托古...

李贺其它作品精选

zuopinjingxuan

《酒罢,张大彻索赠诗。时张初效潞幕(长鬣张郎三十》
分享数: 89
朝代:唐朝 | 作者:李贺 | 类型:写花|写水|写人|赠诗|写草|写鱼|写酒|

【酒罢,张大彻索赠诗。

时张初效潞幕】 长鬣张郎三十八,天遣裁诗花作骨。

往还谁是龙头人?公主遣秉鱼须笏。

水行青草上白衫,匣中章奏密如蚕。

金门石阁知卿有,豸角鸡香早晚含。

陇西长吉摧颓客,酒阑感觉中区窄。

葛衣断碎赵城秋,吟诗一夜东方白。

拼音
jiǔ zhāng chè suǒ zèng shī shí zhāng chū xiào zhǎng liè zhāng láng sān shí
[ [ táng cháo ] ]
jiǔ , , zhāng chè suǒ zèng shī       
shí zhāng chū xiào        zhǎng liè zhāng láng sān shí , , tiān qiǎn cái shī huā zuò       
wǎng hái shuí shì lóng tóu rén ? ? gōng zhǔ qiǎn bǐng       
shuǐ háng qīng cǎo shàng bái shān , , xiá zhōng zhāng zòu cán       
jīn mén shí zhī qīng yǒu , , zhì jiǎo xiāng zǎo wǎn hán       
lǒng 西 zhǎng cuī tuí , , jiǔ lán gǎn jiào zhōng zhǎi       
duàn suì zhào chéng qiū , , yín shī dōng fāng bái
酒罢,张大彻索赠诗。时张初效潞幕(长鬣张郎三十注音
  • jiǔ
    zhāng
    chè
    suǒ
    zèng
    shī
    shí
    zhāng
    chū
    xiào
    zhǎng
    liè
    zhāng
    láng
    sān
    shí
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • jiǔ
    ,
    ,
    zhāng
    chè
    suǒ
    zèng
    shī
  • shí
    zhāng
    chū
    xiào
     
    zhǎng
    liè
    zhāng
    láng
    sān
    shí
    ,
    ,
    tiān
    qiǎn
    cái
    shī
    huā
    zuò
  • wǎng
    hái
    shuí
    shì
    lóng
    tóu
    rén
    ?
    ?
    gōng
    zhǔ
    qiǎn
    bǐng
  • shuǐ
    háng
    qīng
    cǎo
    shàng
    bái
    shān
    ,
    ,
    xiá
    zhōng
    zhāng
    zòu
    cán
  • jīn
    mén
    shí
    zhī
    qīng
    yǒu
    ,
    ,
    zhì
    jiǎo
    xiāng
    zǎo
    wǎn
    hán
  • lǒng
    西
    zhǎng
    cuī
    tuí
    ,
    ,
    jiǔ
    lán
    gǎn
    jiào
    zhōng
    zhǎi
  • duàn
    suì
    zhào
    chéng
    qiū
    ,
    ,
    yín
    shī
    dōng
    fāng
    bái
例句
得瑗所授经,熟读精思,~,夏不扇,冬不炉,夜不安枕者逾年。(《宋史·徐中行传》)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们