孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

孟浩然其它作品精选

zuopinjingxuan

《云门寺西六七里,闻符公兰若最幽,与薛八同往》
分享数: 58
朝代:唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写风|写山|写马|写人|写云|

谓予独迷方,逢子亦在野。

结交指松柏,问法寻兰若。

小溪劣容舟,怪石屡惊马。

所居最幽绝,所住皆静者。

云簇兴座隅,天空落阶下。

上人亦何闻,尘念都已舍。

四禅合真如,一切是虚假。

愿承甘露润,喜得惠风洒。

依止托山门,谁能效丘也。

拼音
yún mén 西 liù wén gōng lán ruò zuì yōu xuē tóng wǎng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
wèi fāng , , féng zài       
jié jiāo zhǐ sōng bǎi , , wèn xún lán ruò       
xiǎo liè róng zhōu , , guài shí jīng       
suǒ zuì yōu jué , , suǒ zhù jiē jìng zhě       
yún xìng zuò , , tiān kōng luò jiē xià       
shàng rén wén , , chén niàn dōu shě       
chán zhēn , , qiē shì jiǎ       
yuàn chéng gān rùn , , huì fēng       
zhǐ tuō shān mén , , shuí néng xiào qiū
云门寺西六七里,闻符公兰若最幽,与薛八同往注音
  • yún
    mén
    西
    liù
    wén
    gōng
    lán
    ruò
    zuì
    yōu
    xuē
    tóng
    wǎng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • wèi
    fāng
    ,
    ,
    féng
    zài
  • jié
    jiāo
    zhǐ
    sōng
    bǎi
    ,
    ,
    wèn
    xún
    lán
    ruò
  • xiǎo
    liè
    róng
    zhōu
    ,
    ,
    guài
    shí
    jīng
  • suǒ
    zuì
    yōu
    jué
    ,
    ,
    suǒ
    zhù
    jiē
    jìng
    zhě
  • yún
    xìng
    zuò
    ,
    ,
    tiān
    kōng
    luò
    jiē
    xià
  • shàng
    rén
    wén
    ,
    ,
    chén
    niàn
    dōu
    shě
  • chán
    zhēn
    ,
    ,
    qiē
    shì
    jiǎ
  • yuàn
    chéng
    gān
    rùn
    ,
    ,
    huì
    fēng
  • zhǐ
    tuō
    shān
    mén
    ,
    ,
    shuí
    néng
    xiào
    qiū
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们