孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

孟浩然其它作品精选

zuopinjingxuan

《春意》
分享数: 122
朝代:唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写花|写水|写人|相思|杨柳|

佳人能画眉,妆罢出帘帷。

照水空自爱,折花将遗谁。

春情多艳逸,春意倍相思。

愁心极杨柳,一种乱如丝。

拼音
chūn
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
jiā rén néng huà méi , , zhuāng chū lián wéi       
zhào shuǐ kōng ài , , shé huā jiāng shuí       
chūn qíng duō yàn , , chūn bèi xiàng       
chóu xīn yáng liǔ , , zhǒng luàn
春意注音
  • chūn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • jiā
    rén
    néng
    huà
    méi
    ,
    ,
    zhuāng
    chū
    lián
    wéi
  • zhào
    shuǐ
    kōng
    ài
    ,
    ,
    shé
    huā
    jiāng
    shuí
  • chūn
    qíng
    duō
    yàn
    ,
    ,
    chūn
    bèi
    xiàng
  • chóu
    xīn
    yáng
    liǔ
    ,
    ,
    zhǒng
    luàn
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们