顾贞观(1637-1714)清代文学家。原名华文,字远平、华峰,亦作华封,号梁汾,江苏无锡人。明末东林党人顾宪成四世孙。康熙五年举人,擢秘书院典籍。曾馆纳兰相国家,与相国子纳兰性德交契,康熙二十三年致仕,读书终老。贞观工诗文,词名尤著,著有《弹指词》、《积书岩集》等。顾贞观与陈维嵩、朱彝尊并称明末清初“词家三绝”,同时又与纳兰性德、曹贞吉共享“京华三绝”之誉。

顾贞观其它作品精选

zuopinjingxuan

《翦湘云》
分享数: 141
朝代:清朝 | 作者:顾贞观 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写人|美人|海棠|写云|

秋海棠叶底多红纹,偶从山中觅得一种,叶上下纯绿,正面尤生翠可爱,花复耐久,因移植书阁,为制此词。

瘦却胜烟,娇偏宜雨。

傍窥宋墙阴,目断初遇。

别是幽情脂粉外,那得红丝轻许。

系天涯、归梦绿罗裙,添两眉愁聚。

谁念补屋牵萝,卖珠回去。

正袖薄天寒,风韵凄楚。

小蹙凌波铅泪滴,剪破湘云一缕。

向西风、密约美人蕉,和影儿私语。

拼音
jiǎn xiāng yún
[ [ qīng cháo ] ] zhēn guān
qiū hǎi táng duō hóng wén , , ǒu cóng shān zhōng zhǒng , , shàng xià chún 绿 , , zhèng miàn yóu shēng cuì ài , , huā nài jiǔ , , yīn zhí shū , , wéi zhì       
shòu què shèng yān , , jiāo piān       
bàng kuī sòng qiáng yīn , , duàn chū       
bié shì yōu qíng zhī fěn wài , , hóng qīng       
tiān guī mèng 绿 luó qún , , tiān liǎng méi chóu       
shuí niàn qiān luó , , mài zhū huí       
zhèng xiù báo tiān hán , , fēng yùn chǔ       
xiǎo líng qiān lèi , , jiǎn xiāng yún       
xiàng 西 fēng yuē měi rén jiāo , , yǐng ér
翦湘云注音
  • jiǎn
    xiāng
    yún
  • [
    [
    qīng
    cháo
    ]
    ]
    zhēn
    guān
  • qiū
    hǎi
    táng
    duō
    hóng
    wén
    ,
    ,
    ǒu
    cóng
    shān
    zhōng
    zhǒng
    ,
    ,
    shàng
    xià
    chún
    绿
    ,
    ,
    zhèng
    miàn
    yóu
    shēng
    cuì
    ài
    ,
    ,
    huā
    nài
    jiǔ
    ,
    ,
    yīn
    zhí
    shū
    ,
    ,
    wéi
    zhì
  • shòu
    què
    shèng
    yān
    ,
    ,
    jiāo
    piān
  • bàng
    kuī
    sòng
    qiáng
    yīn
    ,
    ,
    duàn
    chū
  • bié
    shì
    yōu
    qíng
    zhī
    fěn
    wài
    ,
    ,
    hóng
    qīng
  • tiān
    guī
    mèng
    绿
    luó
    qún
    ,
    ,
    tiān
    liǎng
    méi
    chóu
  • shuí
    niàn
    qiān
    luó
    ,
    ,
    mài
    zhū
    huí
  • zhèng
    xiù
    báo
    tiān
    hán
    ,
    ,
    fēng
    yùn
    chǔ
  • xiǎo
    líng
    qiān
    lèi
    ,
    ,
    jiǎn
    xiāng
    yún
  • xiàng
    西
    fēng
    yuē
    měi
    rén
    jiāo
    ,
    ,
    yǐng
    ér
例句
某~,不足当公之荐。(明·罗贯中《三国演义》第十回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们