冯延巳 (903--960)又名延嗣,字正中,五代广陵(今江苏省扬州市)人。在南唐做过宰相,生活过得很优裕、舒适。他的词多写闲情逸致辞,文人的气息很浓,对北宋初期的词人有比较大的影响。宋初《钓矶立谈》评其“学问渊博,文章颖发,辩说纵横”,其词集名《阳春集》。

冯延巳其它作品精选

zuopinjingxuan

《忆秦娥》
分享数: 124
朝代:唐朝 | 作者:冯延巳 | 类型:写雨|写风|写山|夜雨|写云|

风淅淅,夜雨连云黑。

滴滴,窗下芭蕉灯下客。

除非魂梦到乡国,免被关山隔。

忆忆,一句枕前争忘得。

拼音
qín é
[ [ táng cháo ] ] féng yán
fēng , , lián yún hēi       
, , chuāng xià jiāo dēng xià       
chú fēi hún mèng dào xiāng guó , , miǎn bèi guān shān       
, , zhěn qián zhēng wàng
忆秦娥注音
  • qín
    é
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    féng
    yán
  • fēng
    ,
    ,
    lián
    yún
    hēi
  • ,
    ,
    chuāng
    xià
    jiāo
    dēng
    xià
  • chú
    fēi
    hún
    mèng
    dào
    xiāng
    guó
    ,
    ,
    miǎn
    bèi
    guān
    shān
  • ,
    ,
    zhěn
    qián
    zhēng
    wàng
例句
吾闻父子之亲,出自天性。子虽不孝,为父者未尝失其~。(元·石君宝《曲江柳》第四折)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们