shì
释
mèn
闷
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
dù
杜
fǔ
甫
sì
四
hǎi
海
shí
十
nián
年
bú
不
jiě
解
bīng
兵
,
,
quǎn
犬
róng
戎
yě
也
fù
复
lín
临
xián
咸
jīng
京
。
。
shī
失
dào
道
fēi
非
guān
关
chū
出
xiāng
襄
yě
野
,
,
yáng
扬
biān
鞭
hū
忽
shì
是
guò
过
hú
胡
chéng
城
。
。
chái
豺
láng
狼
sāi
塞
lù
路
rén
人
duàn
断
jué
绝
。
。
fēng
烽
huǒ
火
zhào
照
yè
夜
shī
尸
zòng
纵
héng
横
。
。
tiān
天
zǐ
子
yì
亦
yīng
应
yàn
厌
bēn
奔
zǒu
走
,
,
qún
群
gōng
公
gù
固
hé
合
sī
思
shēng
升
píng
平
。
。
dàn
但
kǒng
恐
zhū
诛
qiú
求
bú
不
gǎi
改
zhé
辙
,
,
wén
闻
dào
道
bì
嬖
niè
孽
néng
能
quán
全
shēng
生
。
。
jiāng
江
biān
边
lǎo
老
wēng
翁
cuò
错
liào
料
shì
事
,
,
yǎn
眼
àn
暗
bú
不
jiàn
见
fēng
风
chén
尘
qīng
清
。
。