晁端礼(1046~1113) 北宋词人。名一作元礼。字次膺。开德府清丰县(今属河南)人,因其父葬于济州任城(今山东济宁),遂为任城人。一说徙家彭门(今江苏徐州)。晁补之称他为十二叔,常与唱和。神宗熙宁六年(1073)举进士,历单州城武主簿、瀛州防御推官,知州平恩县,官满授泰宁军节度推官,迁知大名府莘县事。因得罪上司,废徙达30年之久。徽宗政和三年(1113),由于蔡京举荐,应诏来到京城。适逢宫禁中莲荷初生,他进《并蒂芙蓉》词,大得徽宗称赏。于是以承事郎为大晟府协律。黄称他"与万俟雅言(咏)齐名,按月律进词"(《唐宋诸贤绝妙词选》卷七)。未及供职即病逝。

晁端礼其它作品精选

zuopinjingxuan

《水龙吟》
分享数: 104
朝代:宋朝 | 作者:晁端礼 | 类型:写雪|写风|写水|写马|写人|写梅|写酒|

咏月倦游京洛风尘,夜来病酒无人问。

九衢雪少,千门月淡,元宵灯近。

香散梅梢,冻消池面,一番春信。

记南楼醉里,西城宴阕,都不管、人春困。

屈指流年未几,早人惊、潘郎双鬓。

当时体态,如今情绪,多应瘦损。

马上墙头,纵教瞥见,也难相认。

凭阑干,但有盈盈泪眼,把罗襟揾。

拼音
shuǐ lóng yín
[ [ sòng cháo ] ] cháo duān
yǒng yuè juàn yóu jīng luò fēng chén , , lái bìng jiǔ rén wèn       
jiǔ xuě shǎo , , qiān mén yuè dàn , , yuán xiāo dēng jìn       
xiāng sàn méi shāo , , dòng xiāo chí miàn , , fān chūn xìn       
nán lóu zuì , , 西 chéng yàn què , , dōu guǎn rén chūn kùn       
zhǐ liú nián wèi , , zǎo rén jīng pān láng shuāng bìn       
dāng shí tài , , jīn qíng , , duō yīng shòu sǔn       
shàng qiáng tóu , , zòng jiāo piē jiàn , , nán xiàng rèn       
píng lán gàn , , dàn yǒu yíng yíng lèi yǎn , , luó jīn
水龙吟注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    duān
  • yǒng
    yuè
    juàn
    yóu
    jīng
    luò
    fēng
    chén
    ,
    ,
    lái
    bìng
    jiǔ
    rén
    wèn
  • jiǔ
    xuě
    shǎo
    ,
    ,
    qiān
    mén
    yuè
    dàn
    ,
    ,
    yuán
    xiāo
    dēng
    jìn
  • xiāng
    sàn
    méi
    shāo
    ,
    ,
    dòng
    xiāo
    chí
    miàn
    ,
    ,
    fān
    chūn
    xìn
  • nán
    lóu
    zuì
    ,
    ,
    西
    chéng
    yàn
    què
    ,
    ,
    dōu
    guǎn
    rén
    chūn
    kùn
  • zhǐ
    liú
    nián
    wèi
    ,
    ,
    zǎo
    rén
    jīng
    pān
    láng
    shuāng
    bìn
  • dāng
    shí
    tài
    ,
    ,
    jīn
    qíng
    ,
    ,
    duō
    yīng
    shòu
    sǔn
  • shàng
    qiáng
    tóu
    ,
    ,
    zòng
    jiāo
    piē
    jiàn
    ,
    ,
    nán
    xiàng
    rèn
  • píng
    lán
    gàn
    ,
    ,
    dàn
    yǒu
    yíng
    yíng
    lèi
    yǎn
    ,
    ,
    luó
    jīn
例句
赵伯韬藐然摇了一下头,再坐在沙发里架起了腿,只淡淡地说了四个字:“~。”(茅盾《子夜》九)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们