杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《醉时歌》
分享数: 175
朝代:唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:|写雨|写花|写人|写鬼|写云|写酒|写云|写雨|写酒

诸公衮衮登台省,广文先生官独冷。

甲第纷纷厌粱肉,广文先生饭不足。

先生有道出羲皇,先生有才过屈宋。

德尊一代常轗轲,名垂万古知何用。

杜陵野客人更嗤,被褐短窄鬓如丝。

日籴太仓五升米,时赴郑老同襟期。

得钱即相觅,沽酒不复疑。

忘形到尔汝,痛饮真吾师。

清夜沈沈动春酌,灯前细雨檐花落。

但觉高歌有鬼神,焉知饿死填沟壑。

相如逸才亲涤器,子云识字终投阁。

先生早赋归去来,石田茅屋荒苍苔。

儒术于我何有哉,孔丘盗跖俱尘埃。

不须闻此意惨怆,生前相遇且衔杯。

拼音
zuì shí
[ [ táng cháo ] ]
zhū gōng gǔn gǔn dēng tái shěng guǎng 广 wén xiān shēng guān lěng       
jiǎ fēn fēn yàn liáng ròu guǎng 广 wén xiān shēng fàn       
xiān shēng yǒu dào chū huáng xiān shēng yǒu cái guò sòng       
zūn dài cháng kǎn míng chuí wàn zhī yòng       
líng rén gèng chī bèi duǎn zhǎi bìn       
tài cāng shēng shí zhèng lǎo tóng jīn       
qián xiàng jiǔ       
wàng xíng dào ěr tòng yǐn zhēn shī       
qīng shěn shěn dòng chūn zhuó dēng qián yán huā luò       
dàn jiào gāo yǒu guǐ shén yān zhī è 饿 tián gōu       
xiàng cái qīn yún shí zhōng tóu       
xiān shēng zǎo guī lái shí tián máo huāng cāng tái       
shù yǒu zāi kǒng qiū dào zhí chén āi       
wén cǎn chuàng shēng qián xiàng qiě xián bēi
醉时歌注音
  • zuì
    shí
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • zhū
    gōng
    gǔn
    gǔn
    dēng
    tái
    shěng
    guǎng
    广
    wén
    xiān
    shēng
    guān
    lěng
  • jiǎ
    fēn
    fēn
    yàn
    liáng
    ròu
    guǎng
    广
    wén
    xiān
    shēng
    fàn
  • xiān
    shēng
    yǒu
    dào
    chū
    huáng
    xiān
    shēng
    yǒu
    cái
    guò
    sòng
  • zūn
    dài
    cháng
    kǎn
    míng
    chuí
    wàn
    zhī
    yòng
  • líng
    rén
    gèng
    chī
    bèi
    duǎn
    zhǎi
    bìn
  • tài
    cāng
    shēng
    shí
    zhèng
    lǎo
    tóng
    jīn
  • qián
    xiàng
    jiǔ
  • wàng
    xíng
    dào
    ěr
    tòng
    yǐn
    zhēn
    shī
  • qīng
    shěn
    shěn
    dòng
    chūn
    zhuó
    dēng
    qián
    yán
    huā
    luò
  • dàn
    jiào
    gāo
    yǒu
    guǐ
    shén
    yān
    zhī
    è
    饿
    tián
    gōu
  • xiàng
    cái
    qīn
    yún
    shí
    zhōng
    tóu
  • xiān
    shēng
    zǎo
    guī
    lái
    shí
    tián
    máo
    huāng
    cāng
    tái
  • shù
    yǒu
    zāi
    kǒng
    qiū
    dào
    zhí
    chén
    āi
  • wén
    cǎn
    chuàng
    shēng
    qián
    xiàng
    qiě
    xián
    bēi
例句
自古道:“~”,王禄手头饶裕,又见财物易得,便思量淫荡起来。(明·凌濛初《二刻拍案惊奇》卷二十一)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们