杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《短歌行赠王郎司直》
分享数: 96
朝代:唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:|写风|写水|写人|写鱼|写酒|写风|写酒

王郎酒酣拔剑斫地歌莫哀,我能拔尔抑塞磊落之奇才。

豫章翻风白日动,鲸鱼跋浪沧溟开。

且脱佩剑休裴回,西得诸侯棹锦水。

欲向何门趿珠履,仲宣楼头春色深。

青眼高歌望吾子,眼中之人吾老矣。

拼音
duǎn háng zèng wáng láng zhí
[ [ táng cháo ] ]
wáng láng jiǔ hān jiàn zhuó āi néng ěr sāi lěi luò zhī cái       
zhāng fān fēng bái dòng jīng làng cāng míng kāi       
qiě tuō pèi jiàn xiū péi huí 西 zhū hóu zhào jǐn shuǐ       
xiàng mén 趿 zhū zhòng xuān lóu tóu chūn shēn       
qīng yǎn gāo wàng yǎn zhōng zhī rén lǎo
短歌行赠王郎司直注音
  • duǎn
    háng
    zèng
    wáng
    láng
    zhí
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • wáng
    láng
    jiǔ
    hān
    jiàn
    zhuó
    āi
    néng
    ěr
    sāi
    lěi
    luò
    zhī
    cái
  • zhāng
    fān
    fēng
    bái
    dòng
    jīng
    làng
    cāng
    míng
    kāi
  • qiě
    tuō
    pèi
    jiàn
    xiū
    péi
    huí
    西
    zhū
    hóu
    zhào
    jǐn
    shuǐ
  • xiàng
    mén
    趿
    zhū
    zhòng
    xuān
    lóu
    tóu
    chūn
    shēn
  • qīng
    yǎn
    gāo
    wàng
    yǎn
    zhōng
    zhī
    rén
    lǎo
例句
这桌子微醺,那桌子半酣,~,言语喧哗。(清·李绿园《歧路灯》第八十八回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们