刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。

刘因其它作品精选

zuopinjingxuan

《白沟》
分享数: 99
朝代:元朝 | 作者:刘因 | 类型:写风|写山|

宝符藏山自可攻,儿孙谁是出群雄。

幽燕不照中天月,丰沛空歌海内风。

赵普元无四方志,澶渊堪笑百年功。

白沟移向江淮去,止罪宣和恐未公。

拼音
bái gōu
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
bǎo cáng shān gōng , , ér sūn shuí shì chū qún xióng       
yōu yàn zhào zhōng tiān yuè , , fēng pèi kōng hǎi nèi fēng       
zhào yuán fāng zhì , , chán yuān kān xiào bǎi nián gōng       
bái gōu xiàng jiāng huái , , zhǐ zuì xuān kǒng wèi gōng
白沟注音
  • bái
    gōu
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • bǎo
    cáng
    shān
    gōng
    ,
    ,
    ér
    sūn
    shuí
    shì
    chū
    qún
    xióng
  • yōu
    yàn
    zhào
    zhōng
    tiān
    yuè
    ,
    ,
    fēng
    pèi
    kōng
    hǎi
    nèi
    fēng
  • zhào
    yuán
    fāng
    zhì
    ,
    ,
    chán
    yuān
    kān
    xiào
    bǎi
    nián
    gōng
  • bái
    gōu
    xiàng
    jiāng
    huái
    ,
    ,
    zhǐ
    zuì
    xuān
    kǒng
    wèi
    gōng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们