杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《可叹》
分享数: 106
朝代:唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写山|写水|写人|人生|写湖|父母|写云|写酒|

天上浮云如白衣,斯须变幻如苍狗。

古往今来共一时,人生万事无不有。

近者抉眼去其夫,河东女儿身姓柳。

丈夫正色动引经,酆城客子王季友。

群书万卷常暗诵,孝经一通看在手。

贫穷老瘦家卖屐,好事就之为携酒。

豫章太守高帝孙,引为宾客敬颇久。

闻道三年未曾语,小心恐惧闭其口。

太守得之更不疑,人生反覆看亦丑。

明月无瑕岂容易,紫气郁郁犹冲斗。

时危可仗真豪俊,二人得置君侧否。

太守顷者领山南,邦人思之比父母。

王生早曾拜颜色,高山之外皆培塿。

用为羲和天为成,用平水土地为厚。

王也论道阻江湖,李也丞疑旷前后。

死为星辰终不灭,致君尧舜焉肯朽。

吾辈碌碌饱饭行,风后力牧长回首。

拼音
tàn
[ [ táng cháo ] ]
tiān shàng yún bái , , biàn huàn cāng gǒu       
wǎng jīn lái gòng shí , , rén shēng wàn shì yǒu       
jìn zhě jué yǎn , , dōng ér shēn xìng liǔ       
zhàng zhèng dòng yǐn jīng , , fēng chéng wáng yǒu       
qún shū wàn juàn cháng àn sòng , , xiào jīng tōng kàn zài shǒu       
pín qióng lǎo shòu jiā mài , , hǎo shì jiù zhī wéi xié jiǔ       
zhāng tài shǒu gāo sūn , , yǐn wéi bīn jìng jiǔ       
wén dào sān nián wèi céng , , xiǎo xīn kǒng kǒu       
tài shǒu zhī gèng , , rén shēng fǎn kàn chǒu       
míng yuè xiá róng , , yóu chōng dòu       
shí wēi zhàng zhēn háo jun4 , , èr rén zhì jun1 fǒu       
tài shǒu qǐng zhě lǐng shān nán , , bāng rén zhī       
wáng shēng zǎo céng bài yán , , gāo shān zhī wài jiē péi lǒu       
yòng wéi tiān wéi chéng , , yòng píng shuǐ wéi hòu       
wáng lùn dào jiāng , , chéng kuàng qián hòu       
wéi xīng chén zhōng miè , , zhì jun1 yáo shùn yān kěn xiǔ       
bèi bǎo fàn háng , , fēng hòu zhǎng huí shǒu
可叹注音
  • tàn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • tiān
    shàng
    yún
    bái
    ,
    ,
    biàn
    huàn
    cāng
    gǒu
  • wǎng
    jīn
    lái
    gòng
    shí
    ,
    ,
    rén
    shēng
    wàn
    shì
    yǒu
  • jìn
    zhě
    jué
    yǎn
    ,
    ,
    dōng
    ér
    shēn
    xìng
    liǔ
  • zhàng
    zhèng
    dòng
    yǐn
    jīng
    ,
    ,
    fēng
    chéng
    wáng
    yǒu
  • qún
    shū
    wàn
    juàn
    cháng
    àn
    sòng
    ,
    ,
    xiào
    jīng
    tōng
    kàn
    zài
    shǒu
  • pín
    qióng
    lǎo
    shòu
    jiā
    mài
    ,
    ,
    hǎo
    shì
    jiù
    zhī
    wéi
    xié
    jiǔ
  • zhāng
    tài
    shǒu
    gāo
    sūn
    ,
    ,
    yǐn
    wéi
    bīn
    jìng
    jiǔ
  • wén
    dào
    sān
    nián
    wèi
    céng
    ,
    ,
    xiǎo
    xīn
    kǒng
    kǒu
  • tài
    shǒu
    zhī
    gèng
    ,
    ,
    rén
    shēng
    fǎn
    kàn
    chǒu
  • míng
    yuè
    xiá
    róng
    ,
    ,
    yóu
    chōng
    dòu
  • shí
    wēi
    zhàng
    zhēn
    háo
    jun4
    ,
    ,
    èr
    rén
    zhì
    jun1
    fǒu
  • tài
    shǒu
    qǐng
    zhě
    lǐng
    shān
    nán
    ,
    ,
    bāng
    rén
    zhī
  • wáng
    shēng
    zǎo
    céng
    bài
    yán
    ,
    ,
    gāo
    shān
    zhī
    wài
    jiē
    péi
    lǒu
  • yòng
    wéi
    tiān
    wéi
    chéng
    ,
    ,
    yòng
    píng
    shuǐ
    wéi
    hòu
  • wáng
    lùn
    dào
    jiāng
    ,
    ,
    chéng
    kuàng
    qián
    hòu
  • wéi
    xīng
    chén
    zhōng
    miè
    ,
    ,
    zhì
    jun1
    yáo
    shùn
    yān
    kěn
    xiǔ
  • bèi
    bǎo
    fàn
    háng
    ,
    ,
    fēng
    hòu
    zhǎng
    huí
    shǒu
赏析
《可叹》,其实是一首写人的叙事诗。诗中的主人公,是和杜甫同时代的诗人王季友,《全唐诗》中这样介绍他:“王季友,河南人。家贫卖履,博极群书。豫章太守李勉引为宾客,甚敬之,杜甫诗所谓丰城客子王季友也。”王季友年轻时家贫,以卖草鞋为生,出生富家的妻子柳氏嫌弃他,离家出走。王季友在贫困孤苦中发奋攻读,后来考上状元,成为一代名流,离弃他的柳氏后来又回到他身边。这样跌宕起落的人生,使杜甫大为感叹。《可叹》一诗中,对王季友的故事作了生动描述。
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们