唐德宗李适(kuò)(742年5月27日―805年2月25日),唐代宗李豫长子,唐朝第九位皇帝(除武则天和唐殇帝以外),在位二十六年(779年6月12日―805年2月25日 )。初封奉节郡王,代宗宝应元年(762年)为天下兵马元帅,改封鲁王。安史之乱平定后,拜尚书令,改封鲁王、雍王。广德二年(764年),被立为皇太子。大历十四年(779年)五月,代宗驾崩,李适即位。李适在位前期,以强明自任,坚持信用文武百官,严禁宦官干政,用杨炎为相,废租庸调制,改行“两税法”,颇有一番中兴气象。后任用卢杞等,政局转坏。建中四年(783年),爆发“泾原兵变”,李适出逃奉天,后依靠李晟等平乱,但叛乱中文官武将的相继失节与宦官集团的忠心护驾所形成的强烈反...
《中和节赐群臣宴赋七韵》
分享数: 109
朝代:唐朝 | 作者:李适 | 类型:写景|写风|写水|写梅|

东风变梅柳,万汇生春光。

中和纪月令,方与天地长。

耽乐岂予尚,懿兹时景良。

庶遂亭育恩,同致寰海康。

君臣永终始,交泰符阴阳。

曲沼水新碧,华林桃稍芳。

胜赏信多欢,戒之在无荒。

拼音
zhōng jiē qún chén yàn yùn
[ [ táng cháo ] ] shì
dōng fēng biàn méi liǔ , , wàn huì shēng chūn guāng       
zhōng yuè lìng , , fāng tiān zhǎng       
dān shàng , , shí jǐng liáng       
shù suí tíng ēn , , tóng zhì huán hǎi kāng       
jun1 chén yǒng zhōng shǐ , , jiāo tài yīn yáng       
zhǎo shuǐ xīn , , huá lín táo shāo fāng       
shèng shǎng xìn duō huān , , jiè zhī zài huāng
中和节赐群臣宴赋七韵注音
  • zhōng
    jiē
    qún
    chén
    yàn
    yùn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • dōng
    fēng
    biàn
    méi
    liǔ
    ,
    ,
    wàn
    huì
    shēng
    chūn
    guāng
  • zhōng
    yuè
    lìng
    ,
    ,
    fāng
    tiān
    zhǎng
  • dān
    shàng
    ,
    ,
    shí
    jǐng
    liáng
  • shù
    suí
    tíng
    ēn
    ,
    ,
    tóng
    zhì
    huán
    hǎi
    kāng
  • jun1
    chén
    yǒng
    zhōng
    shǐ
    ,
    ,
    jiāo
    tài
    yīn
    yáng
  • zhǎo
    shuǐ
    xīn
    ,
    ,
    huá
    lín
    táo
    shāo
    fāng
  • shèng
    shǎng
    xìn
    duō
    huān
    ,
    ,
    jiè
    zhī
    zài
    huāng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们