司空曙(约720-790年),字文明,或作文初。广平(今河北永年县东南)人,大历十才子之一,唐代诗人。约唐代宗大历初前后在世。大历年进士,磊落有奇才,与李约为至交。性耿介,不干权要。家无担石,晏如也。尝因病中不给,遣其爱姬。韦辠节度剑南,辟致幕府。授洛阳主簿。未几,迁长林县丞。累官左拾遗。终水部郎中。曙诗有集二卷,登进士第,不详何年。曾官主簿。大历五年任左拾遗,贬长林(今湖北荆门西北)丞。贞元间,在剑南西川节度使韦皋幕任职,官检校水部郎中,终虞部郎中。曙为卢纶表兄,亦是"大历十才子"之一。其诗多为行旅赠别之作,长于抒情,多有名句。胡震亨曰:"司空虞部婉雅闲淡,语近性情。"(《唐音癸签》卷七)有《司空文明诗集》。其诗朴素真挚,情感细腻,多写自然景色和乡情旅思,长于五律。诗风闲雅疏淡。

司空曙其它作品精选

zuopinjingxuan

《寄胡居士》
分享数: 67
朝代:唐朝 | 作者:司空曙 | 类型:写雪|写风|写水|写人|登楼|春愁|惆怅|写酒|

日暖风微南陌头,青田红树起春愁。

伯劳相逐行人别, 岐路空归野水流。

遍地寻僧同看雪,谁期载酒共登楼。

为言惆怅嵩阳寺,明月高松应独游。

拼音
shì
[ [ táng cháo ] ] kōng shǔ
nuǎn fēng wēi nán tóu , , qīng tián hóng shù chūn chóu       
láo xiàng zhú háng rén bié , ,        kōng guī shuǐ liú       
biàn xún sēng tóng kàn xuě , , shuí zǎi jiǔ gòng dēng lóu       
wéi yán chóu chàng sōng yáng , , míng yuè gāo sōng yīng yóu
寄胡居士注音
  • shì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    kōng
    shǔ
  • nuǎn
    fēng
    wēi
    nán
    tóu
    ,
    ,
    qīng
    tián
    hóng
    shù
    chūn
    chóu
  • láo
    xiàng
    zhú
    háng
    rén
    bié
    ,
    ,
     
    kōng
    guī
    shuǐ
    liú
  • biàn
    xún
    sēng
    tóng
    kàn
    xuě
    ,
    ,
    shuí
    zǎi
    jiǔ
    gòng
    dēng
    lóu
  • wéi
    yán
    chóu
    chàng
    sōng
    yáng
    ,
    ,
    míng
    yuè
    gāo
    sōng
    yīng
    yóu
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们