韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《江汉答孟郊》
分享数: 71
朝代:唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写风|写马|写云|

江汉虽云广,乘舟渡无艰。

流沙信难行,马足常往还。

凄风结冲波,狐裘能御寒。

终宵处幽室,华烛光烂烂。

苟能行忠信,可以居夷蛮。

嗟余与夫子,此义每所敦。

何为复见赠,缱绻在不谖。

拼音
jiāng hàn mèng jiāo
[ [ táng cháo ] ] hán
jiāng hàn suī yún guǎng 广 , , chéng zhōu jiān       
liú shā xìn nán háng , , cháng wǎng hái       
fēng jié chōng , , qiú néng hán       
zhōng xiāo chù yōu shì , , huá zhú guāng làn làn       
gǒu néng háng zhōng xìn , , mán       
jiē , , měi suǒ dūn       
wéi jiàn zèng , , qiǎn quǎn zài xuān
江汉答孟郊注音
  • jiāng
    hàn
    mèng
    jiāo
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • jiāng
    hàn
    suī
    yún
    guǎng
    广
    ,
    ,
    chéng
    zhōu
    jiān
  • liú
    shā
    xìn
    nán
    háng
    ,
    ,
    cháng
    wǎng
    hái
  • fēng
    jié
    chōng
    ,
    ,
    qiú
    néng
    hán
  • zhōng
    xiāo
    chù
    yōu
    shì
    ,
    ,
    huá
    zhú
    guāng
    làn
    làn
  • gǒu
    néng
    háng
    zhōng
    xìn
    ,
    ,
    mán
  • jiē
    ,
    ,
    měi
    suǒ
    dūn
  • wéi
    jiàn
    zèng
    ,
    ,
    qiǎn
    quǎn
    zài
    xuān
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们