韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《李花赠张十一署》
分享数: 155
朝代:唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:|写雨|写雪|写风|写花|官吏|少年|写风|写雨|写雪

江陵城西二月尾,花不见桃惟见李。

风揉雨练雪羞比,波涛翻空杳无涘。

君知此处花何似,白花倒烛天夜明,群鸡惊鸣官吏起。

金乌海底初飞来,朱辉散射青霞开。

迷魂乱眼看不得,照耀万树繁如堆。

念昔少年著游燕,对花岂省曾辞杯。

自从流落忧感集,欲去未到先思回。

只今四十已如此,后日更老谁论哉。

力携一尊独就醉,不忍虚掷委黄埃。

拼音
huā zèng zhāng shí shǔ
[ [ táng cháo ] ] hán
jiāng líng chéng 西 èr yuè wěi huā jiàn táo wéi jiàn       
fēng róu liàn xuě xiū tāo fān kōng yǎo       
jun1 zhī chù huā bái huā dǎo zhú tiān míng qún jīng míng guān       
jīn hǎi chū fēi lái zhū huī sàn shè qīng xiá kāi       
hún luàn yǎn kàn zhào yào 耀 wàn shù fán duī       
niàn shǎo nián zhe yóu yàn duì huā shěng céng bēi       
cóng liú luò yōu gǎn wèi dào xiān huí       
zhī jīn shí hòu gèng lǎo shuí lùn zāi       
xié zūn jiù zuì rěn zhì wěi huáng āi
李花赠张十一署注音
  • huā
    zèng
    zhāng
    shí
    shǔ
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • jiāng
    líng
    chéng
    西
    èr
    yuè
    wěi
    huā
    jiàn
    táo
    wéi
    jiàn
  • fēng
    róu
    liàn
    xuě
    xiū
    tāo
    fān
    kōng
    yǎo
  • jun1
    zhī
    chù
    huā
    bái
    huā
    dǎo
    zhú
    tiān
    míng
    qún
    jīng
    míng
    guān
  • jīn
    hǎi
    chū
    fēi
    lái
    zhū
    huī
    sàn
    shè
    qīng
    xiá
    kāi
  • hún
    luàn
    yǎn
    kàn
    zhào
    yào
    耀
    wàn
    shù
    fán
    duī
  • niàn
    shǎo
    nián
    zhe
    yóu
    yàn
    duì
    huā
    shěng
    céng
    bēi
  • cóng
    liú
    luò
    yōu
    gǎn
    wèi
    dào
    xiān
    huí
  • zhī
    jīn
    shí
    hòu
    gèng
    lǎo
    shuí
    lùn
    zāi
  • xié
    zūn
    jiù
    zuì
    rěn
    zhì
    wěi
    huáng
    āi
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们