韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《新竹》
分享数: 91
朝代:唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写景|写风|写人|

笋添南阶竹,日日成清閟.缥节已储霜,黄苞犹掩翠。

出栏抽五六,当户罗三四。

高标陵秋严,贞色夺春媚。

稀生巧补林,并出疑争地。

纵横乍依行,烂熳忽无次。

风枝未飘吹,露粉先涵泪。

何人可携玩,清景空瞪视。

拼音
xīn zhú
[ [ táng cháo ] ] hán
sǔn tiān nán jiē zhú , , chéng qīng . . piāo jiē chǔ shuāng , , huáng bāo yóu yǎn cuì       
chū lán chōu liù , , dāng luó sān       
gāo biāo líng qiū yán , , zhēn duó chūn mèi       
shēng qiǎo lín , , bìng chū zhēng       
zòng héng zhà háng , , làn màn       
fēng zhī wèi piāo chuī , , fěn xiān hán lèi       
rén xié wán , , qīng jǐng kōng dèng shì
新竹注音
  • xīn
    zhú
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • sǔn
    tiān
    nán
    jiē
    zhú
    ,
    ,
    chéng
    qīng
    .
    .
    piāo
    jiē
    chǔ
    shuāng
    ,
    ,
    huáng
    bāo
    yóu
    yǎn
    cuì
  • chū
    lán
    chōu
    liù
    ,
    ,
    dāng
    luó
    sān
  • gāo
    biāo
    líng
    qiū
    yán
    ,
    ,
    zhēn
    duó
    chūn
    mèi
  • shēng
    qiǎo
    lín
    ,
    ,
    bìng
    chū
    zhēng
  • zòng
    héng
    zhà
    háng
    ,
    ,
    làn
    màn
  • fēng
    zhī
    wèi
    piāo
    chuī
    ,
    ,
    fěn
    xiān
    hán
    lèi
  • rén
    xié
    wán
    ,
    ,
    qīng
    jǐng
    kōng
    dèng
    shì
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们