韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《春雪间早梅》
分享数: 103
朝代:唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写雪|写人|写梅|

梅将雪共春,彩艳不相因。

逐吹能争密,排枝巧妒新。

谁令香满座,独使净无尘。

芳意饶呈瑞,寒光助照人。

玲珑开已遍,点缀坐来频。

那是俱疑似,须知两逼真。

荧煌初乱眼,浩荡忽迷神。

未许琼华比,从将玉树亲。

先期迎献岁,更伴占兹晨。

愿得长辉映,轻微敢自珍。

拼音
chūn xuě jiān zǎo méi
[ [ táng cháo ] ] hán
méi jiāng xuě gòng chūn , , cǎi yàn xiàng yīn       
zhú chuī néng zhēng , , pái zhī qiǎo xīn       
shuí lìng xiāng mǎn zuò , , shǐ 使 jìng chén       
fāng ráo chéng ruì , , hán guāng zhù zhào rén       
líng lóng kāi biàn , , diǎn zhuì zuò lái pín       
shì , , zhī liǎng zhēn       
yíng huáng chū luàn yǎn , , hào dàng shén       
wèi qióng huá , , cóng jiāng shù qīn       
xiān yíng xiàn suì , , gèng bàn zhàn chén       
yuàn zhǎng huī yìng , , qīng wēi gǎn zhēn
春雪间早梅注音
  • chūn
    xuě
    jiān
    zǎo
    méi
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • méi
    jiāng
    xuě
    gòng
    chūn
    ,
    ,
    cǎi
    yàn
    xiàng
    yīn
  • zhú
    chuī
    néng
    zhēng
    ,
    ,
    pái
    zhī
    qiǎo
    xīn
  • shuí
    lìng
    xiāng
    mǎn
    zuò
    ,
    ,
    shǐ
    使
    jìng
    chén
  • fāng
    ráo
    chéng
    ruì
    ,
    ,
    hán
    guāng
    zhù
    zhào
    rén
  • líng
    lóng
    kāi
    biàn
    ,
    ,
    diǎn
    zhuì
    zuò
    lái
    pín
  • shì
    ,
    ,
    zhī
    liǎng
    zhēn
  • yíng
    huáng
    chū
    luàn
    yǎn
    ,
    ,
    hào
    dàng
    shén
  • wèi
    qióng
    huá
    ,
    ,
    cóng
    jiāng
    shù
    qīn
  • xiān
    yíng
    xiàn
    suì
    ,
    ,
    gèng
    bàn
    zhàn
    chén
  • yuàn
    zhǎng
    huī
    yìng
    ,
    ,
    qīng
    wēi
    gǎn
    zhēn
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们