韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《酬蓝田崔丞立之咏雪见寄》
分享数: 83
朝代:唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写雪|写山|写马|

京城数尺雪,寒气倍常年。

泯泯都无地,茫茫岂是天。

崩奔惊乱射,挥霍讶相缠。

不觉侵堂陛,方应折屋椽。

出门愁落道,上马恐平鞯。

朝鼓矜凌起,山斋酩酊眠。

吾方嗟此役,君乃咏其妍。

冰玉清颜隔,波涛盛句传。

朝飧思共饭,夜宿忆同毡。

举目无非白,雄文乃独玄。

拼音
chóu lán tián cuī chéng zhī yǒng xuě jiàn
[ [ táng cháo ] ] hán
jīng chéng shù chǐ xuě , , hán bèi cháng nián       
mǐn mǐn dōu , , máng máng shì tiān       
bēng bēn jīng luàn shè , , huī huò xiàng chán       
jiào qīn táng , , fāng yīng shé chuán       
chū mén chóu luò dào , , shàng kǒng píng jiān       
cháo jīn líng , , shān zhāi mǐng dǐng mián       
fāng jiē , , jun1 nǎi yǒng yán       
bīng qīng yán , , tāo shèng chuán       
cháo sūn gòng fàn , , xiǔ 宿 tóng zhān       
fēi bái , , xióng wén nǎi xuán
酬蓝田崔丞立之咏雪见寄注音
  • chóu
    lán
    tián
    cuī
    chéng
    zhī
    yǒng
    xuě
    jiàn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • jīng
    chéng
    shù
    chǐ
    xuě
    ,
    ,
    hán
    bèi
    cháng
    nián
  • mǐn
    mǐn
    dōu
    ,
    ,
    máng
    máng
    shì
    tiān
  • bēng
    bēn
    jīng
    luàn
    shè
    ,
    ,
    huī
    huò
    xiàng
    chán
  • jiào
    qīn
    táng
    ,
    ,
    fāng
    yīng
    shé
    chuán
  • chū
    mén
    chóu
    luò
    dào
    ,
    ,
    shàng
    kǒng
    píng
    jiān
  • cháo
    jīn
    líng
    ,
    ,
    shān
    zhāi
    mǐng
    dǐng
    mián
  • fāng
    jiē
    ,
    ,
    jun1
    nǎi
    yǒng
    yán
  • bīng
    qīng
    yán
    ,
    ,
    tāo
    shèng
    chuán
  • cháo
    sūn
    gòng
    fàn
    ,
    ,
    xiǔ
    宿
    tóng
    zhān
  • fēi
    bái
    ,
    ,
    xióng
    wén
    nǎi
    xuán
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们