释函可(1611-1659),字祖心,号剩人,俗姓韩,名宗騋,广东博罗人。他是明代最后一位礼部尚书韩日缵的长子。明清之际著名诗僧。  作为名门之后的函可,年轻时多才、好义、豪爽,原为江南名士,“倾动一时,海内名人以不获交而耻”。其父病逝北京后,家道零落,深感世事无常,遂发遁入空门之念。他29岁时忧世伤生,更经高人点拨,于是别母抛妻,赴江西庐山,拜空隐老人道独为师,皈依佛门,落发舟中,法名函可,字祖心,法号剩人,“剩人”的意思是希望

释函可其它作品精选

zuopinjingxuan

经典名句

rementuijian

《遥哭笔山》
分享数: 22
朝代:明朝 | 作者:释函可 | 类型:

记得梅花各一篇,暗风吹骨泪如泉。几年白下予同宿,万丈黄垆尔独先。

总为江山能短气,曾因病难学逃禅。相逢一笑无难事,只恐阎罗亦有边。

拼音
yáo shān
[ [ míng cháo ] ] shì hán
méi huā piān àn fēng chuī lèi quán nián bái xià tóng xiǔ 宿 wàn zhàng huáng ěr xiān zǒng wéi jiāng shān néng duǎn céng yīn bìng nán xué táo chán xiàng féng xiào nán shì zhī kǒng yán luó yǒu biān
遥哭笔山注音
  • yáo
    shān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    shì
    hán
  • méi
    huā
    piān
    àn
    fēng
    chuī
    lèi
    quán
    nián
    bái
    xià
    tóng
    xiǔ
    宿
    wàn
    zhàng
    huáng
    ěr
    xiān
    zǒng
    wéi
    jiāng
    shān
    néng
    duǎn
    céng
    yīn
    bìng
    nán
    xué
    táo
    chán
    xiàng
    féng
    xiào
    nán
    shì
    zhī
    kǒng
    yán
    luó
    yǒu
    biān
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们