wén
闻
léi
雷
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
bái
白
jū
居
yì
易
zhàng
瘴
dì
地
fēng
风
shuāng
霜
zǎo
早
,
,
wēn
温
tiān
天
qì
气
hòu
候
cuī
催
。
。
qióng
穷
dōng
冬
bú
不
jiàn
见
xuě
雪
,
,
zhèng
正
yuè
月
yǐ
已
wén
闻
léi
雷
。
。
zhèn
震
zhé
蛰
chóng
虫
shé
蛇
chū
出
,
,
jīng
惊
kū
枯
cǎo
草
mù
木
kāi
开
。
。
kōng
空
yú
馀
kè
客
fāng
方
cùn
寸
,
,
yī
依
jiù
旧
sì
似
hán
寒
huī
灰
。
。