苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。

苏轼其它作品精选

zuopinjingxuan

《蔡景繁官舍小阁》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|寂寞|写湖|写酒|

使君不独东南美,典型长记先君子。

戏嘲王叟短辕车,肯为徐郎书纸尾。

三年弭节江湖上,千首放怀风月里。

手开东阁坐虚明,目净东溪照清泚。

素琴浊酒容一榻,落霞孤鹜供千里。

大舫何时系门柳,小诗屡欲书窗纸。

文昌新构满鹓鸾,都邑正喧收杞梓。

相逢一醉岂有命,南来寂寞君归矣。

拼音
cài jǐng fán guān shě xiǎo
[ [ sòng cháo ] ] shì
shǐ 使 jun1 dōng nán měi diǎn xíng zhǎng xiān jun1        cháo wáng sǒu duǎn yuán chē kěn wéi láng shū zhǐ wěi        sān nián jiē jiāng shàng qiān shǒu fàng huái 怀 fēng yuè        shǒu kāi dōng zuò míng jìng dōng zhào qīng        qín zhuó jiǔ róng luò xiá gòng qiān        fǎng shí mén liǔ xiǎo shī shū chuāng zhǐ        wén chāng xīn gòu mǎn yuān luán dōu zhèng xuān shōu        xiàng féng zuì yǒu mìng nán lái jun1 guī       
蔡景繁官舍小阁注音
  • cài
    jǐng
    fán
    guān
    shě
    xiǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shǐ
    使
    jun1
    dōng
    nán
    měi
    diǎn
    xíng
    zhǎng
    xiān
    jun1
    cháo
    wáng
    sǒu
    duǎn
    yuán
    chē
    kěn
    wéi
    láng
    shū
    zhǐ
    wěi
    sān
    nián
    jiē
    jiāng
    shàng
    qiān
    shǒu
    fàng
    huái
    怀
    fēng
    yuè
    shǒu
    kāi
    dōng
    zuò
    míng
    jìng
    dōng
    zhào
    qīng
    qín
    zhuó
    jiǔ
    róng
    luò
    xiá
    gòng
    qiān
    fǎng
    shí
    mén
    liǔ
    xiǎo
    shī
    shū
    chuāng
    zhǐ
    wén
    chāng
    xīn
    gòu
    mǎn
    yuān
    luán
    dōu
    zhèng
    xuān
    shōu
    xiàng
    féng
    zuì
    yǒu
    mìng
    nán
    lái
    jun1
    guī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1