苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送曾仲锡通判如京师》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写花|写水|

边城岁暮多风雪,强压春醪与君别。

玉帐夜谈霜月苦,铁骑晓出冰河裂。

断蓬飞叶卷黄沙,只有千林{髟蒙}松花。

应为王孙朝上国,珠幢玉节与排衙。

左援公孝右孟博,我居其间啸且诺。

仆夫为我催归来,要与北海春水争先回。

拼音
sòng céng zhòng tōng pàn jīng shī
[ [ sòng cháo ] ] shì
biān chéng suì duō fēng xuě qiáng chūn láo jun1 bié        zhàng tán shuāng yuè tiě xiǎo chū bīng liè        duàn péng fēi juàn huáng shā zhī yǒu qiān lín { { biāo méng } } sōng huā        yīng wéi wáng sūn cháo shàng guó zhū zhuàng jiē pái        zuǒ yuán gōng xiào yòu mèng jiān xiào qiě nuò        wéi cuī guī lái yào běi hǎi chūn shuǐ zhēng xiān huí       
送曾仲锡通判如京师注音
  • sòng
    céng
    zhòng
    tōng
    pàn
    jīng
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • biān
    chéng
    suì
    duō
    fēng
    xuě
    qiáng
    chūn
    láo
    jun1
    bié
    zhàng
    tán
    shuāng
    yuè
    tiě
    xiǎo
    chū
    bīng
    liè
    duàn
    péng
    fēi
    juàn
    huáng
    shā
    zhī
    yǒu
    qiān
    lín
    {
    {
    biāo
    méng
    }
    }
    sōng
    huā
    yīng
    wéi
    wáng
    sūn
    cháo
    shàng
    guó
    zhū
    zhuàng
    jiē
    pái
    zuǒ
    yuán
    gōng
    xiào
    yòu
    mèng
    jiān
    xiào
    qiě
    nuò
    wéi
    cuī
    guī
    lái
    yào
    běi
    hǎi
    chūn
    shuǐ
    zhēng
    xiān
    huí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1