苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《送周朝议守汉州》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写水|写人|写茶|

茶为西南病,岷俗记二李。

(杞与稷也。

)何人折其锋,矫矫六君子。

(谓思道与侄正孺、张永徽、吴醇翁、吕元钧、宋文辅也。

)君家尤出力,流落初坐此。

谓当收桑榆,华发看剑履。

胡为犯风雪,岁晚行未已。

念归诚得计,顾自为谋耳。

吾闻江汉间,疮痏有未起。

莫轻龚遂老,君王付尺箠。

召还当有诏,挽袖谢邻里。

犹堪作水衡,供张园林美。

拼音
sòng zhōu cháo shǒu hàn zhōu
[ [ sòng cháo ] ] shì
chá wéi 西 nán bìng mín èr               rén shé fēng jiǎo jiǎo liù jun1        wèi dào zhí zhèng zhāng yǒng huī chún wēng yuán jun1 sòng wén        jun1 jiā yóu chū liú luò chū zuò        wèi dāng shōu sāng huá kàn jiàn        wéi fàn fēng xuě suì wǎn háng wèi        niàn guī chéng wéi móu ěr        wén jiāng hàn jiān chuāng yòu yǒu wèi        qīng gōng suí lǎo jun1 wáng chǐ chuí        zhào hái dāng yǒu zhào wǎn xiù xiè lín        yóu kān zuò shuǐ héng gòng zhāng yuán lín měi       
送周朝议守汉州注音
  • sòng
    zhōu
    cháo
    shǒu
    hàn
    zhōu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • chá
    wéi
    西
    nán
    bìng
    mín
    èr
    rén
    shé
    fēng
    jiǎo
    jiǎo
    liù
    jun1
    wèi
    dào
    zhí
    zhèng
    zhāng
    yǒng
    huī
    chún
    wēng
    yuán
    jun1
    sòng
    wén
    jun1
    jiā
    yóu
    chū
    liú
    luò
    chū
    zuò
    wèi
    dāng
    shōu
    sāng
    huá
    kàn
    jiàn
    wéi
    fàn
    fēng
    xuě
    suì
    wǎn
    háng
    wèi
    niàn
    guī
    chéng
    wéi
    móu
    ěr
    wén
    jiāng
    hàn
    jiān
    chuāng
    yòu
    yǒu
    wèi
    qīng
    gōng
    suí
    lǎo
    jun1
    wáng
    chǐ
    chuí
    zhào
    hái
    dāng
    yǒu
    zhào
    wǎn
    xiù
    xiè
    lín
    yóu
    kān
    zuò
    shuǐ
    héng
    gòng
    zhāng
    yuán
    lín
    měi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1