柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《尉迟杯·宠佳丽》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:柳永 | 类型:写风|写花|写水|写人|人情|写云|

宠佳丽。

算九衢红粉皆难比。

天然嫩脸修蛾,不假施朱描翠。

盈盈秋水。

恣雅态、欲语先娇媚。

每相逢、月夕花朝,自有怜才深意。

绸缪凤枕鸳被。

深深处、琼枝玉树相倚。

困极欢余,芙蓉帐暖,别是恼人情味。

风流事、难逢双美。

况已断、香云为盟誓。

且相将、共乐平生,未肯轻分连理。

拼音
wèi chí bēi · · chǒng jiā
[ [ sòng cháo ] ] liǔ yǒng
chǒng jiā        suàn jiǔ hóng fěn jiē nán        tiān rán nèn liǎn xiū é jiǎ shī zhū miáo cuì        yíng yíng qiū shuǐ        tài xiān jiāo mèi        měi xiàng féng yuè huā cháo yǒu lián cái shēn        chóu miù fèng zhěn yuān bèi        shēn shēn chù qióng zhī shù xiàng        kùn huān róng zhàng nuǎn bié shì nǎo rén qíng wèi        fēng liú shì nán féng shuāng měi        kuàng duàn xiāng yún wéi méng shì        qiě xiàng jiāng gòng píng shēng wèi kěn qīng fèn lián       
尉迟杯·宠佳丽注音
  • wèi
    chí
    bēi
    ·
    ·
    chǒng
    jiā
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • chǒng
    jiā
    suàn
    jiǔ
    hóng
    fěn
    jiē
    nán
    tiān
    rán
    nèn
    liǎn
    xiū
    é
    jiǎ
    shī
    zhū
    miáo
    cuì
    yíng
    yíng
    qiū
    shuǐ
    tài
    xiān
    jiāo
    mèi
    měi
    xiàng
    féng
    yuè
    huā
    cháo
    yǒu
    lián
    cái
    shēn
    chóu
    miù
    fèng
    zhěn
    yuān
    bèi
    shēn
    shēn
    chù
    qióng
    zhī
    shù
    xiàng
    kùn
    huān
    róng
    zhàng
    nuǎn
    bié
    shì
    nǎo
    rén
    qíng
    wèi
    fēng
    liú
    shì
    nán
    féng
    shuāng
    měi
    kuàng
    duàn
    xiāng
    yún
    wéi
    méng
    shì
    qiě
    xiàng
    jiāng
    gòng
    píng
    shēng
    wèi
    kěn
    qīng
    fèn
    lián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1