刘言史(约公元742年至813年间),唐代诗人。藏书家,赵州邯郸人。约公元742年至813年间,约自唐玄宗天宝元年至宪宗元和八年间在世。少尚气节,不举进士。与李贺同时,工诗,美丽恢赡,自贺外世莫能比。亦与孟郊友善。初客镇襄,尝造节度使王武俊。武俊好词艺,特加敬异。尝从武俊猎,有双鸭起蒲稗间,一矢联之,遂于马上草射鸭歌以献。武俊表请封官,诏授枣强令,辞疾不授。人因称为刘枣强。李夷简节度汉南,与言史少同游习,因以襄阳髹器千具赂武俊,请言史为幕宾。由是日与讌谈,歌诗唱答。卒后,葬于襄阳。孟郊作歌哭之。言史著有歌诗六卷,《新唐书艺文志》传于世。曾旅游金陵、潇湘、岭南等地。王武俊任成德军节度使时,颇好文学,为之请官,...

刘言史其它作品精选

zuopinjingxuan

《偶题二首》
分享数:69
朝代: 唐朝 | 作者:刘言史 | 类型:写人|

金榜荣名俱失尽,病身为庶更投魑。

春娥慢笑无愁色,别向人家舞柘枝。

得罪除名谪海头,惊心无暇与身愁。

中使不知何处住,家书莫寄向春州。

拼音
ǒu èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] liú yán shǐ
jīn bǎng róng míng shī jìn , , bìng shēn wéi shù gèng tóu chī       
chūn é màn xiào chóu , , bié xiàng rén jiā zhè zhī       
zuì chú míng zhé hǎi tóu , , jīng xīn xiá shēn chóu       
zhōng shǐ 使 zhī chù zhù , , jiā shū xiàng chūn zhōu
偶题二首注音
  • ǒu
    èr
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yán
    shǐ
  • jīn
    bǎng
    róng
    míng
    shī
    jìn
    ,
    ,
    bìng
    shēn
    wéi
    shù
    gèng
    tóu
    chī
  • chūn
    é
    màn
    xiào
    chóu
    ,
    ,
    bié
    xiàng
    rén
    jiā
    zhè
    zhī
  • zuì
    chú
    míng
    zhé
    hǎi
    tóu
    ,
    ,
    jīng
    xīn
    xiá
    shēn
    chóu
  • zhōng
    shǐ
    使
    zhī
    chù
    zhù
    ,
    ,
    jiā
    shū
    xiàng
    chūn
    zhōu
例句
满朝大臣中没有一个人在做事干练和~上能够比得杨嗣昌的。(姚雪垠《李自成》第二卷第三十二章)

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1