苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《和子由木山引水二首》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|写人|

蜀江久不见沧浪,江上枯槎远可将。

去国尚能三犊载,汲泉何爱一夫忙。

崎岖好事人应笑,冷淡为欢意自长。

遥想纳凉清夜永,窗前微月照汪汪。

千年古木卧无梢,浪卷沙翻去似瓢。

几度过秋生藓晕,至今流润应江潮。

泫然疑有蛟龙吐,断处人言霹雳焦。

材大古来无适用,不须郁郁慕山苗。

拼音
yóu shān yǐn shuǐ èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
shǔ jiāng jiǔ jiàn cāng làng jiāng shàng chá yuǎn jiāng        guó shàng néng sān zǎi quán ài máng        hǎo shì rén yīng xiào lěng dàn wéi huān zhǎng        yáo xiǎng liáng qīng yǒng chuāng qián wēi yuè zhào wāng wāng        qiān nián shāo làng juàn shā fān piáo        guò qiū shēng xiǎn yūn zhì jīn liú rùn yīng jiāng cháo        xuàn rán yǒu jiāo lóng duàn chù rén yán jiāo        cái lái shì yòng shān miáo       
和子由木山引水二首注音
  • yóu
    shān
    yǐn
    shuǐ
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shǔ
    jiāng
    jiǔ
    jiàn
    cāng
    làng
    jiāng
    shàng
    chá
    yuǎn
    jiāng
    guó
    shàng
    néng
    sān
    zǎi
    quán
    ài
    máng
    hǎo
    shì
    rén
    yīng
    xiào
    lěng
    dàn
    wéi
    huān
    zhǎng
    yáo
    xiǎng
    liáng
    qīng
    yǒng
    chuāng
    qián
    wēi
    yuè
    zhào
    wāng
    wāng
    qiān
    nián
    shāo
    làng
    juàn
    shā
    fān
    piáo
    guò
    qiū
    shēng
    xiǎn
    yūn
    zhì
    jīn
    liú
    rùn
    yīng
    jiāng
    cháo
    xuàn
    rán
    yǒu
    jiāo
    lóng
    duàn
    chù
    rén
    yán
    jiāo
    cái
    lái
    shì
    yòng
    shān
    miáo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1